Một bộ phận không nhỏ anh em tài xế có sở thích đỗ xe cứ nhè ngay cổng nhà mặt tiền nhà người ta mà đậu nên cứ vài ngày trên Facebook lại nổi trend này.
Nhân ngày cuối tuần Hà Nội vào thu tiết trời se lạnh, tôi biên vài dòng câu like từ phương Nam xa xôi xem như vài lời gửi-gắm.
Ai kinh doanh mới hiểu tầm quan trọng của mặt tiền cửa hàng, chi phí cho mặt bằng phố luôn rất lớn, công nợ thì chưa thu, hàng thì bán chậm mà ngày nào mở cửa cũng có đứa dựng cái ô tô như tế bố nó trước cửa thử hỏi ai không điên?
May mắn thì nó đỗ dăm phút, đen thì nó đổ cả ngày, khiến việc mình dắt xe ra khỏi cửa đi làm cũng lực bất tòng tâm. Mở hàng cả ngày không ai đến mua vì bị che khuất tầm nhìn. Ai chị có buôn bán cửa hàng mới thấu nỗi uất ức này.
Cần nói rõ thêm rằng, lũ đỗ xe mất nết gây ảnh hưởng đến sinh hoạt của người khác đa phần là mới lấy bằng lái. Tài xế lâu năm họ không bao giờ hành xử vô đạo đức như vậy.
Ô tô giờ đây phổ biến và dễ mua so với thu nhập phần đông nhân dân anh hùng vì thế các liền anh, liền chị tay trái cọc tiền, tay phải lập tức ký tên đăng ký học lái ô tô để kịp lấy bằng vào ngày giao xe hoặc ít ra biết đạp ga, kéo số chạy lấy le, chụp hình cúng phây là được chứ bằng cấp là cái déll gì để từ từ lấy sau cũng được.
Khi ra phố cứ thấy chỗ nào trống trên vỉa hè là nhét vội con xe để tiết kiệm phí gửi nhằm thể hiện tài khôn lỏi. Keme người dân 2 bên đường mỗi lần mở cửa lại phải tập cơ hàm bằng việc liên tục chửi vọng đòi giao-hợp với mẫu thân thằng tài xế đã mất hút hàng lươn.
Bọn này hay chống chế bằng lập luận: Đất của chủ nhà tới đâu thì chỉ được quyền cấm đỗ xe ở đó, tôi đậu vỉa hè ở nơi không cấm thì không sai. Cái này đúng nhưng chưa đủ.
Bất cứ bất động sản nào cũng đều có quyền yêu cầu chủ đất kế bên chừa lối đi chung cho mình. Đây là tôi đang nói về chủ đất liền kề còn phải có trách nhiệm đảm bảo quyền đi lại cho người bên trong huống gì chúng mày là một lũ dớ dẩm ở đâu phi trâu tới chắn ngang cửa mà đòi nói lý lẽ ở đây?
Nếu muốn rộng rãi, hãy phi về mạn Từ Sơn, Đông Anh, Thuận Thành… rồi kiếm bờ ruộng nào hợp phong thuỷ mà lao xuống. Còn trên phố đã đỗ xe là phải mất tiền, không lằng nhằng.
Đô thị cần chỉnh trang, người buôn bán cần phải có không gian, vỉa hè phải thoáng thì con em chúng mình mới không phải đi xuống lòng đường.
Luật không cấm các cháu đổ xe ở đa số đường phố ấy là tính tới trường hợp khẩn cấp, cần thiết phải tạm đỗ hoặc ít ra nếu đỗ sẽ không gây thiệt hại cho người dân quanh đó chứ không phải cứ đẩy xe tới trước cổng nhà người ta, chốt cửa khoá lại rồi kéo nhau đi bộ vào phố bú bia, nói phét suốt cả ngày và mở mồm ra trích luật ra rả như bọn review ẩm thực trên tốc-tốc dù tư duy lẫn trình đọc hiểu chỉ vừa dừng ở mức xoá mù.
Bất cứ người văn minh nào cũng đều không bao giờ muốn làm phiền người khác và tài xế chân chính cũng vậy.
Trong nhiều trường hợp khẩn cấp không thể kiếm được bãi đổ xe thì họ sẽ tính toán đỗ chỗ nào ít gây bất tiện cho cộng đồng và để lại số liên lạc nhằm xuất hiện kịp thời trước cơn tam bành của chủ đất. Đó mới là cách hành xử khôn ngoan.
Bọn bênh đám đỗ xe bát nháo đa phần là ở chung cư, hốc hẻm chứ tốt lành cái déll gì?
Chứ thử hỏi nhỡ một hôm bị chắn cửa đến mức không để lái xe ra sân bay hoặc đi họp khẩn xem cái mặt cả lò nhà chúng mày có nặng như mặt bộ trưởng sắp vào phiên chất vấn hay không?
Bao vụ đỗ xe ngu đã khiến người vào tù, người thì đi bảo hiểm. Trăm sự cũng do mất nết mà ra.
Như tiêu đề tôi đã nói, ở đời nên nhìn nhau mà sống. Hoà khí sinh tài lộc, không ai nỡ tiếc và giận người đỗ xe vì đang có việc khẩn, chỉ là biết cách hành xử cho đúng chất con-người.
Chưa từng thuê mặt bằng để kinh doanh thì đừng lên mạng nói lời lý-lẽ trong vụ này, không ai hiểu bọn xế đểu này bằng chính người sở hữu mặt tiền hàng ngày phải chứng kiến đủ thứ trớ-trêu.
Đừng cổ suý cho lối hành xử vô trách nhiệm với cộng đồng nhân danh lý lẽ và khi cần thiết hãy để người dân ở phố dạy bọn này theo một cách riêng.