Hai trận đấu đầu tiên của Manchester United tại Ngoại hạng Anh mùa giải 2025/26 đã khiến người hâm mộ chìm trong nỗi thất vọng cùng cực. Những ảo tưởng mong manh về một kỷ nguyên mới dưới thời Ruben Amorim tan vỡ chỉ sau hơn 180 phút bóng lăn. Không phải vì MU thua, mà vì cái cách đội bóng thể hiện: thiếu bản sắc, rời rạc và vô hồn.
Hy vọng mong manh, thực tế phũ phàng
Mùa hè vừa rồi, Old Trafford đón một làn sóng lạc quan. Ruben Amorim, HLV trẻ trung và giàu khát vọng, được kỳ vọng sẽ mang lại triết lý pressing hiện đại và một MU tấn công rực lửa. Những bản hợp đồng mới dù không đình đám, vẫn được tin rằng đủ để gia cố đội hình. Người hâm mộ ôm hy vọng rằng sự kiên nhẫn nhiều năm trời cuối cùng cũng có thể đổi lại một mùa giải khởi sắc.
Nhưng rồi, thực tế quá phũ phàng. Trận mở màn trước Arsenal và trận tiếp theo gặp Fulham đã lột trần toàn bộ sự thật: MU hiện tại vẫn chỉ là một tập thể thiếu gắn kết, thiếu niềm tin và thiếu bản lĩnh.
Trận Arsenal: Kiểm soát nhiều, nhưng yếu kém trong những khoảnh khắc quyết định
Trước Arsenal, MU cầm bóng nhiều hơn, tung ra tới 22 cú sút. Những con số thống kê khiến người ta có thể nghĩ rằng đội bóng chơi tốt. Nhưng với người hâm mộ, tất cả chỉ là ảo ảnh. Đội bóng dứt điểm nhiều nhưng thiếu hiệu quả, tạo ra áp lực nhưng không biết kết liễu đối thủ.
Điều đau đớn hơn cả là cách phòng ngự ở những tình huống then chốt. Arsenal khai thông thế bế tắc từ một pha bóng cố định – nơi hàng thủ MU thiếu tập trung, còn thủ môn Altay Bayindir bị đặt vào thế bị động. Khi cần sự chắc chắn, hàng phòng ngự lại phơi bày sự lỏng lẻo. Người hâm mộ không nhìn thấy bản lĩnh của một tập thể lớn, mà chỉ thấy sự vụng về và mong manh.
Trận Fulham: Tâm lý bất ổn và sự thụ động chết người
Nếu thất bại trước Arsenal còn có thể bào chữa bằng sự chênh lệch đẳng cấp, thì trận hòa Fulham thực sự biến nỗi thất vọng thành sự phẫn nộ. MU mở tỉ số, tưởng chừng sẽ có trận thắng đầu tiên. Nhưng chỉ sau 93 giây, Fulham đã gỡ hòa. Ruben Amorim thừa nhận rằng các cầu thủ đã “quên cách chơi” sau khi dẫn bàn, chuyển sang đá quá thận trọng và tạo ra khoảng trống cho đối thủ khai thác.
Người hâm mộ thấy gì? Một đội bóng không biết cách bảo vệ lợi thế, không đủ bản lĩnh để kiểm soát thế trận, và không có khả năng phản ứng khi bị đối phương dồn ép. Từ thế dẫn bàn, MU lại rơi vào trạng thái hoang mang, mất kiểm soát và đánh rơi chiến thắng.
Hàng thủ: Thiếu niềm tin và thiếu tổ chức
Điểm chung trong cả hai trận đấu là sự bất ổn nơi hàng thủ. Không phải trò hề, nhưng rõ ràng thiếu bản sắc và thiếu sự tin tưởng lẫn nhau. Các hậu vệ tỏ ra lúng túng khi đứng trước khung thành Bayindir, và thủ môn này cũng không tạo được sự yên tâm sau những sai lầm ở trận Arsenal.
Thống kê chỉ ra rằng cơ hội rõ rệt nhất trước Fulham lại đến từ… một đường chuyền dài của Bayindir cho Matheus Cunha, thay vì từ hệ thống chiến thuật rõ ràng nào. Điều đó cho thấy MU đang thiếu cả sự sáng tạo lẫn sự tổ chức phòng ngự từ xa. Với người hâm mộ, đó là một lời cảnh báo: đội bóng không chỉ yếu về chuyên môn, mà còn khủng hoảng về cấu trúc chiến thuật.
Tuyến giữa mất hút
Nhìn vào tuyến giữa, sự thất vọng càng lớn. Các tiền vệ di chuyển nhiều nhưng thiếu ý tưởng, chuyền bóng hời hợt, và gần như không tạo được áp lực lên đối thủ. Arsenal dễ dàng kiểm soát trung tuyến, trong khi Fulham cũng không gặp khó khăn trong việc tung ra những pha phản công trực diện.
Người hâm mộ vốn từng quen với hình ảnh MU làm chủ trận đấu, áp đặt lối chơi từ giữa sân. Nhưng hiện tại, khu vực trung tuyến chỉ còn là khoảng trống bị đối thủ khai thác. Không có sự sáng tạo, không có một “bộ não” điều tiết nhịp độ, MU mất đi linh hồn ở nơi quan trọng nhất.
Hàng công vô hại
MU đã tung ra nhiều cú sút, nhưng hiệu quả ghi bàn là con số đáng thất vọng. Các tiền đạo di chuyển không ăn ý, dứt điểm thiếu sắc bén, còn những đường phối hợp thì vụn vỡ. Khi bước vào những phút quyết định, hàng công lại trở nên vô hại, để cho thủ môn đối phương gần như không phải làm việc quá vất vả.
Người hâm mộ nhớ lại thời kỳ của Rooney, Ronaldo, Van Persie – những ngôi sao biết cách kết liễu trận đấu. Còn hiện tại, MU tạo ra nhiều cơ hội nhưng không ai đủ bản lĩnh để chuyển hóa thành bàn thắng.
Tinh thần chiến đấu: thứ đã mất từ lâu
Có lẽ điều khiến người hâm mộ đau lòng nhất chính là tinh thần. Khi bị dẫn bàn, MU buông xuôi. Khi ghi bàn, MU lại mất tập trung và tự đánh rơi lợi thế. Tinh thần lội ngược dòng, niềm tin sắt đá – thứ từng làm nên thương hiệu Quỷ đỏ – giờ chỉ còn là hoài niệm.
Người hâm mộ không còn nhìn thấy những cầu thủ cháy hết mình trên sân. Họ chỉ thấy những gương mặt lo âu, những bước chạy hời hợt, và một tập thể dễ dàng gục ngã trước áp lực.
Amorim: khởi đầu mới hay hồi kết sớm?
Ruben Amorim đến với MU trong sự kỳ vọng lớn. Nhưng Ngoại hạng Anh không phải Bồ Đào Nha, và MU không phải Sporting Lisbon. Hai trận mở màn đã chỉ ra rằng triết lý bóng đá của ông chưa hề thấm vào cầu thủ.
Người hâm mộ vốn đã mất quá nhiều niềm tin trong những năm qua. Họ không còn đủ kiên nhẫn để nghe về “dự án dài hạn” hay “tái thiết tương lai”. Họ muốn thấy sự thay đổi ngay lập tức. Và khi những gì diễn ra chỉ toàn thất vọng, một câu hỏi đã bắt đầu ám ảnh trong tâm trí:
Amorim sẽ bị sa thải ở vòng bao nhiêu?
Menback.com