Hồi xưa tuổi thơ, lúc chưa biết bơi, chả biết nguồn gốc từ đâu mà bọn trẻ quê tụi mình truyền tai nhau, đứa lớn chắc nịch dạy đứa bé: “Mày muốn biết bơi thì phải để cho chuồn chuồn nó cắn vào rốn!…
Chuồn chuồn to như chuồn ngô cắn thì càng nhanh biết bơi!…Tao nói thật đấy!”.
Hồi đó mình tin, còn rất muốn nhanh biết bơi cho bằng mấy đứa nhớn…
Một buổi trưa tháng 5 nắng hè còn non, vừa khi mới được tháo cũi học hành, lại xổ lồng vụng trộm trốn ngủ trưa, rồi xa hẳn ra ngoài bờ mương gần cánh đồng khom khom rón rén rình bắt chuồn chuồn ngô…
Chuồn chuồn cắn rốn biết bơi
Cầm trên tay chú chuồn chuồn cộ to, quên luôn cả nắng vàng rỡ và áo ướt dính lưng, đưa quệt mồ hôi trán trong lúc mắt vẫn dán vào chú chuồn chuồn mà sướng, lòng còn vui rỡ hơn nắng, đến giờ vẫn còn âm ỉ khó tả hết được…
Vẫn nhớ cái chính là muốn biết bơi, liền kéo áo vạch bụng đưa bạn chuồn chuồn xuống gần rốn, bỗng bạn chuồn chuồn cộ đập cánh làm mình cũng giật mình. Bởi trong lòng có tí e hồi hộp nên nhìn bạn ý kỹ hơn, vừa nãy chỉ thấy đôi mắt lồi to là đẹp, nhìn kỹ giờ chỉ thấy đôi răng hàm của bạn ý cạp cạp, trông giống cái càng cua của chị cua đồng bự mà có lần mình bị cắp đau…
Tự nhiên chùn nhụt. Cơ mà vẫn muốn biết bơi, liền lấy tạm móng tay gạch gạch vào rốn, thấy đã nhoi nhói rồi, đằng này…
Liền mạnh dạn buông tay. Anh chuồn chuồn ngô dường như cũng đoán được, cứ thủng thẳng bay như trêu ngươi, cáu thế…
Ngồi thừ ra nghĩ tới hình ảnh bị “bọn nó” cười nhếch cho thối mũi cả chuyện không biết bơi lẫn không dám cho chuồn cắn rốn mà dâng niềm xấu hổ…Tư lự một hồi liền ló cái khôn, ở nhỉ, miễn là có chuồn chuồn cắn rốn thì đều biết bơi cơ mà…
Chuồn chuồn kim cũng được chứ sao? Chẳng hề gì!…
Vậy là một bạn chuồn chuồn kim nhỏ bé hiền lành được cắn rốn mình, mình còn cho bạn ý cắn thoải mái nữa, cắn nhiều lần miếng cắn nhỏ cũng có thể nhanh biết bơi mà, cũng chưa biết chừng!…
Mình cứ bụng an chữa cho gan nhỏ như thế…
Rồi mình cũng biết bơi, tất nhiên cũng uống kha khá nước sông. Sau rồi mình vẫn bắt chuồn chuồn ngô cho nó cắn rốn, là để trải nghiệm cảm giác khác, còn cho bọn bạn và bọn em nó xem, phần là khẳng định tao đây dũng cảm, phần là nêu gương cho đàn em út nữa…
Mấy hôm trước ra mỏm sông, phía bên bờ Đuống, tình cờ bắt gặp một bạn chuồn chuồn kim khiến ký ức ùa về hồi tưởng chuyện xưa và vẫn nhớ ơn họ hàng nhà bạn chuồn kim khi xưa, liền kiên nhẫn rình ghi hình bạn ấy, gọi là tri ân (hình đính kèm bài).
Hôm nay hỏi con trai lớn “Con có biết cho chuồn chuồn cắn rốn là để làm gì không?” Gã bảo “Để biết bơi bố ạ”. Hỏi “Sao con biết?” gã bảo “Con chỉ biết các bạn bảo thế!”…Có vẻ cũng giống mình ngày xưa.
Chuồn chuồn cắn rốn biết bơi
Gã này cũng biết bơi rồi. Gã chưa được trải nghiệm chuồn chuồn cắn rốn. Hè này, mình sẽ rủ rê lừa cho gã tự để chuồn chuồn cắn rốn, cả gã em trai bé của gã nữa, hà hà.
Mình thấy, việc chuồn chuồn cắn rốn với con trẻ, cái chính là giúp có tuổi thơ, tích lũy và chắp cánh thiên thần.
Mình nghĩ kí ức tích cực ở tuổi thơ là hành trang làm Người thật tuyệt. Nó giúp cho mình, khi trưởng thành, khi bơi lội trong dòng sông đời loang lổ những xoáy, biết dừng lại trước xoáy nước này và dám vượt qua xoáy nước khác. Thậm cả khi ở tuổi xế nếu học lại từ ký ức tuổi thơ, nếu biết ơn một chuồn chuồn hay bất cứ điều gì…
Giờ vẫn biết ơn chuồn chuồn kim!
Nguồn: Lại Thăng