Không phải đứa trẻ nào cũng dễ thương và không hẳn người già nào cũng đáng kính. Tuổi tác là yếu tố phụ để nâng tầm giá trị chứ tuyệt nhiên chưa bao giờ là yếu tố tiên quyết để phán xét nhân cách con người.
Nhân chuyện xem clip có cô gái đi đường bị cháu bé ném đồ vào người, chuyện không có gì đáng nói cho đến khi một anh già tầm gần 70 mùa rươi nổi vì bênh cháu mà trơ trẽn chửi luôn nạn nhân. Tôi hạ phàm ban vài dòng về chuyện một bộ phận không nhỏ tuy người già nhưng trớ trêu lại tăng đà cà chớn.
Xem video ông bênh cháu ném đá người đi đường:
Một tư duy lối mòn khá nguy hiểm khi dạy trẻ con đó là phải tuyệt đối tôn trọng và vâng lời người già, dù đó là người lạ.
Thực tế cho thấy rất nhiều vụ lừa đảo, xâm hại, bắt cóc… sau khi mở bát thì thủ phạm lại là những cụ già nhìn qua thì vô cùng trầm tính, đáng kính và nghiêm túc.
Con cái của các anh chị chỉ cần vâng lời anh chị và người thân trong gia đình. Còn lại thì phải cẩn trọng, đề phòng và cảnh giác với tất cả yêu cầu từ người lạ dù đó là một thằng bặm trợn gầy nhom, cụ bà hiền lành như cổ tích hay một thanh niên mũm mĩm như anh gì diễn viên hài vừa du học một khoá tù đế cuốc với tội danh lau cột điện trẻ con.
Tiếp nữa, khi chơi mạng xã hội, bọn cùn và ngu khi tranh luận rất hay tự tin khoe ra 1 thứ vũ khí tối thượng: đó là tuổi.
Đối với tôi, tuổi tác là điều vô nghĩa trong mọi cuộc đi tìm chân lý, hãy bỏ thâm niên hít oxy qua một bên, đem luận chứng và luận cứ của mình ra đấu trí với nhau một cách văn minh nhất thì tất yếu nhận thức của các bên trong cuộc nói chuyện sẽ được nâng lên theo cấp số nhân.
Còn “tao từng tuổi này mà mày dám cãi?” thì suốt đời chỉ dự báo thời tiết qua miệng giếng mà thôi. Người khôn thì lên 3 đã khôn rồi, đã ngu thì râu có dài tới rốn vẫn còn ngu.
Đi ra đường, sợ nhất là quẹt xe trúng các anh chị già đạp xe thể dục hehe (các anh chị ngẫm lại đi) và đa phần team này đi xe không cần luật: “tao lớn tuổi thế này, lại còn đi xe đạp thì làm sao mà đi ẩu được?” mặc nhiên là thần chú để tru tréo với cộng đồng gây sức ép với người khác.
Ở xứ này, đa phần xe lớn đụng xe nhỏ thì xe lớn sai, thằng trẻ đụng ông già thì thằng nhỏ sai, cứ thế mà quy đổi ra tiền. Anh em mà mở mồm nói luật thì khéo nó kéo cả xóm ra cho móp xe.
Bài học rút ra là gì? Là tránh tuyệt đối những anh chị già có biểu hiện hiếu chiến và thích cà khịa dù chỉ là qua vài câu nói xã giao.
Không phải trẻ con nào cũng dễ thương và không hẳn người già nào cũng đáng kính. Tuổi tác là yếu tố phụ để nâng tầm giá trị chứ tuyệt nhiên chưa bao giờ là yếu tố tiên quyết để phán xét nhân cách con người.
Chủ nghĩa kinh nghiệm cũng như thuốc bổ, đủ liều lượng thì quý vô cùng nhưng quá hớp là thành bả chuột.
Người già trong xã hội như một kho sách quý, nhưng phải đọc đúng, đọc đủ và chọn lọc “sách”. Tôn trọng người già nhưng tuyệt nhiên đừng để họ có đặc quyền nói gì cũng là chân lý và làm gì cũng là chuẩn mực.
Đừng nghĩ rằng cứ lớn là sẽ khôn vì người ngu cũng cần phải già đi cơ mà. Mà ở xứ này, tiếc rằng độ già thường là sẽ thuận đà cùng độ húng.
Theo: Facebook Nguyen Khanh (Anh Ba Sài Gòn).
Và thường thì những người hiểu biết lại là người rất ít chê bai
Cách đây mấy ngày ở một ngôi chùa lớn tại TP.HCM tổ chức khai mạc “Khoá tu mùa hè” thu...