Ai cũng có sự riêng tư, vũ trụ có sáng và tối và nhiều người luôn tin rằng sáng là tượng trưng cho chính nghĩa, tối tượng trưng cho sự xấu xa. Và các cháu teen teen thường quan điểm rằng “Sống quang minh, chính đại thì sợ gì lộ lọt ra ngoài”. Nhưng tôi chỉ muốn nói rằng không ai có quyền phán xét sự riêng tư của người khác khi nó không ảnh hưởng đến mình.
Đợt xem bộ phim “Tiệc trăng máu” tôi nhớ đoạn cuối bộ phim có nói chúng ta đều sống với 3 cuộc đời Công Khai, Riêng Tư và Bí Mật. Và ai ai đều có lựa chọn phân chia tỷ lệ nhất định cho 3 mảnh ghép này. Thời gian giãn cách làm đa số chúng ta online, lướt mạng xã hội và quan tâm đến các drama nhiều hơn hẳn ngày thường.
Thế giới phẳng cùng với sự phát triển của công nghệ tưởng như làm cho người ta gần nhau hóa ra lại làm chúng ta dễ xa nhau hơn rất nhiều. Những gì chúng ta chứa trong inbox có thể phá hoại rất nhiều mối quan hệ, kể cả thân tình.
Tôi nhớ hơn 10 năm trước, khi ấy cước viễn thông rất đắt và một nhà mạng đã triển khai gói điện thoại couple cho cặp đôi yêu nhau tiện liên lạc, mỗi ngày 2 số thuê bao này có thể gọi cho nhau mấy tiếng đồng hồ hoàn toàn miễn phí. Tưởng như thế sẽ làm những cặp yêu xa được gần nhau hơn nhưng hóa ra rất nhiều cuộc tình (mà tôi biết) đã phải tan nát chỉ vì… ngày nào cũng nói chuyện với nhau. Vì việc liên lạc với nhau miễn phí và nhanh chóng nên con người ta sẽ nói những thứ thừa thải, những thứ lẽ ra không nên nói và tất nhiên khi bung bét ra thì hậu quả của nó là không thể đong đếm.
Trong mọi lùm xùm, tranh cãi thậm chí là triệt hạ nhau trên mạng, tôi sợ nhất là tiết mục leak những màn hình chụp tin nhắn không đầu không đuôi để hạ uy tín đối thủ. Đã từ rất lâu, tôi không còn nói những thứ quá riêng tư qua phần mềm nhắn tin phổ biến mà thường sẽ chuyển qua các phần mềm liên lạc khác bảo mật hơn (thôi thì đỡ chút nào hay chút nấy).
Hồi đầu mới chơi mạng xã hội, tôi gọi tất cả phụ nữ trên trang Facebook của mình là “em yêu” và reply “anh yêu em” trên tất cả các bình luận và gọi fan là “em yêu” trong hầu hết các tin nhắn hỏi thăm. Thời gian đầu rất vui vì đa số mọi người đều biết tôi đùa và cũng vui vẻ trả lời. Thế nhưng sự cố đã tới khi một vài trong số đó (tôi chưa từng gặp mặt) leak tin nhắn ra ngoài rằng “Anh ấy gọi tao là “em yêu” đấy” – và từ đó tôi không bao giờ đùa giỡn trên stt cũng như inbox nữa. Hóa ra mọi thứ không hề đơn giản khi bạn bắt đầu nổi tiếng trên mạng.
Ai cũng có sự riêng tư, vũ trụ có sáng và tối và nhiều người luôn tin rằng sáng là tượng trưng cho chính nghĩa, tối tượng trưng cho sự xấu xa. Và các cháu teen teen thường quan điểm rằng “Sống quang minh, chính đại thì sợ gì lộ lọt ra ngoài”. Nhưng tôi chỉ muốn nói rằng không ai có quyền phán xét sự riêng tư của người khác khi nó không ảnh hưởng đến mình.
Người ta giấu số tiền còn lại trong ví, giấu những món nợ, giấu những mối quan hệ riêng chẳng có gì sai hay xấu, đơn giản vì họ không muốn cho ai biết về việc riêng của mình. Vì vậy, trong tranh cãi mà lôi đời tư của người khác ra là điều rất không nên. Hãy tranh luận về vấn đề chứ đừng đá cá nhân. Inbox của mỗi người cần sự riêng tư tuyệt đối. Tôi sợ nhất chat với những người thích chụp ảnh màn hình để lưu trữ (dù khi ấy chưa có ác ý gì). Và nếu phát hiện ra, từ đó về sau không bao giờ tôi nói thứ gì ngoài những câu xã giao thông thường trong đoạn hội thoại ấy.
Những lúc hả hê khi biết được bí mật của người khác bị phơi bày thì hãy nghĩ đến ngày mình trở thành bữa tiệc của đám đông. Mong mọi người đừng làm như vậy và đừng cổ vũ người khác làm như vậy (tất nhiên trừ những đoạn tin nhắn vô hại, hài hước). Tôi cũng có sự riêng tư, cũng có những điều cần giấu kín trong đời nên tôi sợ khi tiếp cận những drama kiểu như vậy vì nghĩ đến chính mình.
Diễn viên A, nghệ sĩ B, quan chức C hay bất cứ ai nếu có lỗi cũng đều xứng đáng bị phê phán, chê trách vì chính những việc họ công khai gây ra. Nhưng phô bày sự riêng tư của họ là điều không nên làm (trừ khi sự riêng tư ấy tổn hại đến người khác…). Nhất là khi cắt 1 màn hình trong hàng nghìn tin nhắn trong đoạn hội thoại sẽ không bao giờ khiến người đọc bao quát được vấn đề, thậm chí là hiểu lầm nghiêm trọng.
Trong công sở, đừng bao giờ đem bí mật của người khác ra chỉ để câu chuyện làm quà và hãy cẩn thận với những đứa chuyên rủ rỉ với bạn về đời tư người khác vì có thể mới 5 phút trước đó nó đang nói xấu chính bạn với đồng nghiệp ngồi cùng. Biết nhiều không tốt đâu vì em sẽ bị kéo vào những tai bay vạ gió. Đừng quản những việc không phải của mình tự khắc sẽ bớt mang họa, tin tôi đi.
Mọi tranh cãi trên mạng là đang cãi nhau xem đứa nào sai nhiều hơn chứ không có bên nào tuyệt đối đúng. Khi ta tự cho rằng mình đúng, họ đồng thời cũng tin rằng ai đó khác ta phải là sai. Khi em chửi một cô gái trà xanh là “đũy” thì đồng nghĩa với việc ngầm tự khoe mình chính chuyên, chung thủy. Nhưng trên facebook thì ai chả là người tốt, ngoài đời tuyệt nhiên kiếm mãi không ra.
Rồi nhân danh sự tử tế online, người ta quên mất sự tệ hại offline của mình. Cười cợt sự riêng tư của người khác nhưng quên mất những việc kin kín mình trót làm.
Khi vô tư cổ vũ cho cái ác, chúng ta lại quên mất mình cũng mong manh, dễ vỡ, khờ khạo như nhau.
Đọc Cách hết Khổ để tìm cho mình một lối thoát.
–
MENBACK.COM