Chẳng ai cần phải bớt xấu, bớt gì gì đó để thú vị hơn, tuyệt vời hơn và có nhiều sự chú ý hơn hay có người quan tâm hơn. Chẳng ai cần làm gì để thay đổi mấy điều ấy hết. Bởi vì ai cũng tuyệt cả. Chỉ cần mình không ngừng học hỏi để lớn lên, để bản thân tốt hơn; tôn trọng và tử tế và không làm hại đến ai (kể cả bản thân) là được. Chẳng cần thay đổi gì cho ai hết, nhá!
Có thể có những người nói với cậu là “Ê sao cậu nhạt thế tớ chẳng chơi với cậu nữa. Bai” thì bai luôn đi. Tại sao á? Vì cậu ấy bảo bai cơ mà, để cậu ấy đi tìm những người trong “level” của cậu ấy. Và riêng cậu, đừng buồn. Đừng tự ti hay tự trách sao mình lại nhạt nhẽo hay ngu đần thế. Chẳng có ai là mãi nhạt nhẽo hay gì gì cả. Điều quan trọng ở đây là ‘biết trước hay biết sau’.
Ai cũng cần phải học hỏi
Nói đến chuyện nhạt mà trong “lĩnh vực” meme thì hồi xưa cấp 2 tớ chẳng biết meme là gì đâu. Nhưng mà nghe người ta nhắc đến ngày càng nhiều, mà cũng có xem mấy cái meme thì trời ơi chẳng hiểu sao người ta cười nó luôn, đủ tiêu chuẩn gọi là “nhạt” (a.k.a không hiểu các cái meme). Nhưng sau đấy thì tớ tìm về nó, like mấy page về nó, google nguồn gốc của nó, tại sao nó buồn cười, tại sao chèn hình này hình kia vào nó. Lâu dần thì tớ nghĩ bây giờ tớ cũng biết nhiều về meme hơn một số bạn, và tự hình thành cho bản thân một tí ti gọi là “tính hài hước”, cũng “mặn”, đại loại thế. Đấy.
Mọi thứ đều chỉ là vấn đề biết trước hay biết sau. Hồi mình còn bé bố mẹ bọn mình có cười vào mặt mình khi mình không biết cầm thìa xúc cơm rồi bảo “Ê bố mẹ đi tìm đứa bé khác biết cầm thìa đây bai” đâu. Bố mẹ chấp nhận điều đó. Và bố mẹ cầm tay chỉ từng thứ bé bé một.
Mà trước khi được phổ cập về meme thì một người cũng không thể hiểu và cười về mọi cái meme được. Ai cũng phải học một cách gì đấy. Ai cũng phải được hướng dẫn. Tớ chắc chắn luôn là việc “có muối” cũng như vậy.
Mà lêu lêu, ai cũng từng có thời không biết cầm thìa nhé.
Nhạt nhẽo không thể hiện bản chất con người
Việc nhạt hay không nhạt không đánh giá được gì ở một người cả. Nó không nói được lên liệu họ có phải là một người tốt bụng đáng trân trọng hay chỉ là kẻ ái kỷ toàn tỏa ra không khí u ám hay không. Nó không nói gì về bản chất của một người. Nhạt và mặn có thể thay đổi. Bản tính của một người có thể thay đổi. Điều còn lại để quyết định họ có là người đáng quý hay không chính là năng lượng mà họ đem đến.
Họ có hay cười không? Liệu họ có giúp mình lúc mình không ổn không? Liệu họ có là người luôn yêu thương không? Liệu họ có quan tâm không hay chỉ đang ích kỷ muốn thu hút sự chú ý vào mình? Đó. Cậu hãy nghĩ về những điều đó thay vì dựa vào tiêu chuẩn hài hước hay không để đánh giá. Có thể ai đó sẽ bỏ lỡ người bạn tâm giao quý nhất thì sao.
Một người bạn có thể hiểu các thứ hài hước cậu gửi hay trò đùa của cậu, điều ấy thật tuyệt, nhưng nó không có ý nghĩa nếu họ không ở đó khi cậu trong thời kỳ gian khó. Ý nghĩa là một người bạn có thể ngơ người khi nhìn thấy meme cậu vừa làm, nhưng bạn ấy ôm cậu vào lòng và kể cho cậu nghe chuyện hồi bé để an ủi cậu. Và dĩ nhiên, nếu bạn ấy vừa hài hước, “mặn” và vừa ủng hộ cậu hết mình thì đúng là không còn gì sướng hơn, deadly combination rồi.
Cảm xúc đâu có cố định
Không phải lúc nào bọn mình cũng vui vẻ. Không phải lúc nào bọn mình cũng thú vị. Sẽ có những ngày buồn chán mà không trò đùa hay không người thú vị nào có thể giúp được chỉ với tính cách của họ. Để giúp nhau vượt qua, đức tính cần thiết phải là lòng yêu quý thực sự, và sự sẵn sàng giúp đỡ. Không phải “mặn” hay hài hước. Không phải thú vị.
Cuối cùng, tớ muốn nói là nếu chỉ vin vào việc mặn hay thú vị để chọn một người bạn hoặc một người yêu thì không phải là cách đúng. Tớ nói thay những cô bạn không mặn của tớ. Tớ nói thay cho hai chị và mẹ tớ. Tớ nói thay cho những người cảm thấy thua kém hoặc tự ti chỉ vì bị chê nhạt nhẽo. Tớ dám chắc nhạt nhẽo không làm họ bớt có ý nghĩa đi. Và dĩ nhiên tớ vẫn yêu họ dù ngày mai họ có đùa những câu ngớ ngẩn nhất vừa tìm được trên google đi nữa. Tớ quý họ vì họ là những người tốt bụng yêu thương tớ. Không phải vì họ mặn.
Kết
Ai cũng cần học hỏi và lớn lên, thế nên trong quá trình học hỏi ấy, chắc chắn ai cũng “mặn” và thú vị hơn rồi. Nhưng đấy là thành quả khi cậu đã chọn yêu họ vì lòng tốt của họ thôi! Nhưng mà việc chọn lựa là của mỗi người, việc chỉ chọn những người thú vị để chơi không phải là ngu ngốc hay nông cạn gì cả. Tớ chỉ viết để thêm lựa chọn tốt thôi nhé. Hãy nhớ cậu là người tuyệt vời, vì cậu đã đi qua những ngày khó khăn ngần ấy năm nay mà vẫn đáng yêu và tốt bụng.
Series: 30 ngày để trở thành người đàn ông tốt hơn
30 Ngày Để Trở Thành Người Đàn Ông Tốt Hơn là loạt bài viết giúp nam giới trở thành những...
Read moreDetailsDe Rossi và cái kết đẹp cùng AS Roma
De Rossi và cái kết đẹp cùng AS Roma, một bài viết ngắn đầy ý nghĩa của tác giả Vũ Trung...
Read moreDetailsReview phim Man On Fire: “Ta được thuê để bảo vệ cháu, không phải làm bạn với cháu”
"Ta được thuê để bảo vệ cháu, không phải làm bạn với cháu" - Vệ sỹ John Creasy nói với...
Read moreDetailsReview phim Định mệnh (The Poanist 2002): có những số phận được quyết định bởi sự tình cờ ngoài mọi toan tính
Bài viết review nội dung bộ phim The Pianist (2002). Phim được giải Oscar về đạo diễn xuất sắc nhất...
Read moreDetails–
TẠP CHÍ MENBACK