Đấy là một ngôi nhà màu trắng không lớn, nhìn từ xa như bị nuốt chửng trong màu xanh của cỏ cây, giữa đại dương mênh mông. Nhưng hơn thế nữa, nó chỉ có một mình.
Người ta gọi đó là “ngôi nhà cô đơn nhất thế gian”, đơn giản bởi trên hòn đảo nhỏ có diện tích chưa đầy nửa km2 có tên Ellidaey ấy (thuộc quần đảo Vestmannaeyjar) ở phía Nam Iceland, đó là ngôi nhà duy nhất tồn tại.
Có rất nhiều giai thoại về ngôi nhà ấy. Có người bảo nó là do một tỉ phú lập dị xây để về đó lẩn trốn một khi thế giới tràn ngập zombie. Có người khác lại nói ngôi nhà thuộc về một giáo phái cực đoan. Thậm chí có cả những khẳng định rằng, ca sĩ Bjork (cũng là người khá lập dị) sở hữu ngôi nhà. Trên thực tế, sự thật không drama như thế.
Đã từng có các gia đình sống ở đây trong thế kỷ 18 và 19, sống bằng nghề đánh cá và nuôi gia súc, nhưng có lẽ ở đây buồn tẻ và lạnh quá, đến những năm 1930, họ bỏ đi. Ngôi nhà cô đơn trên đảo này được xây trong những năm 1950, thuộc sở hữu của Hiệp hội săn bắn đảo Ellidaey.
Cư dân của đảo bây giờ chủ yếu là hải âu cổ rụt (puffin), và ngôi nhà trở thành “căn cứ” của Hiệp hội săn bắn Ellidaey, những người săn loài chim này. Họ dùng nó làm nơi tắm hơi và ngủ đêm trong những chuyến đi săn.
Dù ngôi nhà đơn độc một mình trên hoang đảo, nhưng nó và hòn đảo vẫn là một điểm mà những người thích khám phá có thể ghé thăm, sau một chuyến đi bằng thuyền từ các hòn đảo gần nhất.
Đương nhiên, đó không phải là một chuyến đi dễ dàng. Nước biển ở đây luôn lạnh, biển cũng chẳng hiền hoà gì và việc lên đảo trên các gờ đá vô cùng khó khăn, đòi hỏi rất nhiều kỹ năng và thể lực.
Đã có rất nhiều người đến đây trong những năm qua, ngủ đêm ở đây, trong căn nhà cô đơn nhất thế gian và lắng nghe tiếng sóng biển và gió lạnh.
Dù có biệt danh như thế, nhưng đó không phải là một căn nhà ma ám, không phải là một nơi đáng sợ nhất thế giới, bởi chính chúng ta cũng có thể đến đó trong một chuyến đi đến Iceland, đất nước chỉ có hơn 300 nghìn dân ở Bắc Âu, nổi tiếng với những ngọn núi lửa đang hoạt động, những dòng sông băng và những mạch phun nước nóng từ lòng đất.
Có lẽ, người ta đến với ngôi nhà trên đảo Ellidaey không phải để tìm kiếm sự cô đơn, mà là những thách thức, sự tò mò và cả sự yêu đời. Bạn cô đơn trong chính ngôi nhà của bạn, hoặc cảm thấy cô độc giữa hàng biết bao người sống xung quanh mình, đấy mới là bi kịch…
Theo: nhà báo Trương Anh Ngọc.
[Photo Journey] Cầu Brooklyn trứ danh: di sản của một tầm nhìn
New York mùa xuân, hoa anh đào, hoa tulip, hoa táo và cả thuỷ tiên nở rộ mọi góc đường....