Có bao giờ bạn từng nghĩ thực tại của mình, công việc đang làm, hoàn cảnh sống là thứ mâu thuẫn với hạnh phúc thực sự, những nơi, những thứ mình cảm thấy thuộc về ?
Review phim Midnight in Paris
Như rapper Đen Vâu đã từng thổ lộ: “Cuộc sống ngày càng phát triển, sao chúng ta lại càng bất an, Anh sống giữa lòng thành phố, nhưng luôn mơ về thị trấn hoang”. “Tâm hồn của anh, không chắc nó hợp thời đại. Anh níu những cành cây khô, mong ngày sau lá rợp trời lại”.
Thấu hiểu nỗi đau muôn thuở ấy của con người, cùng với tài năng biên kịch và sự sáng tạo đã được chứng minh qua rất nhiều bộ phim tình cảm nổi tiếng. Woody Allen đã tạo ra một tuyệt phẩm mang tên ‘’MIDNIGHT IN PARIS‘’
Sẽ thế nào nếu bạn ‘’xuyên không‘’ về đúng thời đại bạn cảm thấy bạn thực sự thuộc về? Liệu bạn sẽ thực sự hạnh phúc hơn? Nếu bạn thực sự tò mò về hành trình ấy, hãy cùng theo chân nhân vật Gil – một người Mỹ sinh ra ở thế kỷ 21, bước vào những năm 20 thế kỷ trước, ở chính thành phố mà anh đem lòng si mê ”Paris”.
Ngay từ những câu thoại đầu tiên của mình, Gil đã chia sẻ với bạn gái Inez cảm xúc ái mộ dành cho Paris, về kiến trức, những quảng trường, những bức tranh của họa sĩ người Pháp – Pissarro. Anh tưởng tượng cảm giác của những họa sĩ, nhà văn khi tận hưởng những cơn mưa của Paris. Anh thừa nhận bản thân vô cùng nuối tiếc, hối hận khi tạm biệt Paris sau lần đầu tiên ghé thăm. Gil ước mình được sống trong những năm 20 của thế kỷ 20. Là thời kỳ mà những Picasso, Hemingway, Scott Fitzgerald sống và sáng tạo ở Paris.
Cũng bởi yêu Paris, dễ hiểu khi Gil là con người yêu nghệ thuật . Bản thân anh là một nhà biên kịch ở Hollywood, rất thành công trong công việc nhưng đã tạm gác lại để theo đuổi đam mê của mình – viết tiểu thuyết. Tuy nhiên, cuốn tiểu thuyết mà anh viết lại không cho ai đọc, kể cả người thân nhất của mình là bạn gái. Tại sao ? Trong phim anh có nói là anh rất khó đặt lòng tin cho người khác để nhận xét về tiểu thuyết của mình.
Những người gần gũi ở thực tại của anh không thể làm điều đó. Inez – bạn gái của Gil, được biên kịch khéo léo sắp đặt những câu thoại đầu tiên là những lời đáp mâu thuẫn với Gil để nhấn mạnh sự quá khác biệt giữa 2 người. Inez đánh giá Paris cũng chẳng khác gì những thành phố du lịch khác, không thể lãng mạn hóa những cơn mưa như Gil. Cô cũng không hoàn toàn tin tưởng vào sự nghiệp văn học của Gil và liên tục đùa cợt về thói quen hoài niệm của Gil. Bố mẹ cô – những con người vốn sẵn tính thực dụng cũng không có cảm tình với tính cách con người Gil.
Thực tại của Gil là sự mông lung và có nhiều phần hụt hẫng, không hề theo ý của Gil. Những người xung quanh thì thực dụng, công việc cũ không hề mang lại cảm hứng. Anh sải bước ở thành phố mình yêu, lòng hân hoan nhưng không ít phần vô định.
Và thế rồi, định mệnh như đáp lại tiếng lòng Gil…
Đồng hồ điểm đúng 12h, một chiếc xe cổ hiệu 1920s Peugeot tới đón Gil và dẫn anh thẳng tiến về… thế kỷ 20. Anh được ”về” với thời đại mà mình cảm thấy thuộc về. Anh được may mắn gặp gỡ và trò chuyện với những nghệ sĩ nổi tiếng bậc nhất thế kỷ 20:
Các nhà văn Scott F.Scott Fitzgerald (tác giả ‘’Gatsby vỹ đại‘’), Zelda, Ernest Hemingway ( tác giả ‘’Ông già và biển cả‘’), Gertrude Stein;
Các họa sĩ Picasso, Salvador Dali;
Nhạc sĩ Cole Porter;
Nhiếp ảnh gia Man Ray;
Đạo diễn phim Luis Bunuel;
Nghệ sĩ đấu bò Juan Belmonte.
Những con người ấy đã đun nóng tình yêu nghệ thuật của Gil, giúp Gil cởi mở và cất đi nỗi ”lạc loài” như ở đầu phim, dù khi ấy xung quanh anh là những người đã quen. Đặc biệt nhất là anh tìm được những nguyên liệu để xây dựng cho cuốn tiểu thuyết của mình, nhờ nhà văn Hemingway và Stein đã thẳng thắn nhận xét và tạo động lực.
Ở đấy Gil còn được gặp chân ái, người mà làm anh (cũng như nhiều đàn ông khác) xao xuyến bởi vẻ đẹp đậm chất Pháp ngay những giây đầu xuất hiện. Đặc biệt hơn, Adriana còn thừa nhận ‘’thích đến điên dại’’ tiểu thuyết của Gil khi chỉ nghe qua vài câu văn. Điều ấy làm trái tim của chàng Gil xao xuyến, khiến anh liên tục phải cân nhắc tình cảm dù anh đã đính hôn với 1 người phụ nữ ở hiện tại.
Đến đây, chúng ta sẽ bắt đầu đặt câu hỏi. Rằng nhân vật chính của chúng ta đã hạnh phúc như anh ấy muốn chưa? Anh ấy sẽ ở lại quá khứ luôn chứ?
Trong một lần hẹn hò với Adriana, họ một lần nữa được ”xuyên không” về thời ”Belle Epoque / Thời kỳ tươi đẹp” (1870s) – Thời kỳ mà đối với Adriana mới thời đại hoàn hảo nhất. Nơi mà tất cả mọi thứ đều ”nhạy cảm”, chứ không nhàm chán như thế kỷ 20 ( hiện tại của cô). Họ được gặp những nghệ sĩ của thời đại này, nghe họ ca thán rằng thời đại họ đang sống thật TRỐNG RỖNG, THIẾU TRÍ TƯỞNG TƯỢNG. Họ ao ước được sống ở thời Phục hưng.
Gil nhận ra khi mình thực sự trở thành người Paris thế kỷ 20 như Adriana, anh cũng nhanh chóng chán thời đại này và trông mong về thời đại khác HOÀN HẢO hơn. Đó là tâm lý ”đứng núi này trông núi nọ” của con người.
Anh cũng bắt đầu nhận ra những thiếu sót của thế kỷ 20. Sẽ thế nào nếu anh bị đau răng. Tới Nha sĩ và không có Thuốc gây tê? Không có thuốc kháng sinh ở thời điểm ấy?
Gil thừa nhận cuộc sống dù ở bất kỳ thời đại nào cũng tràn ngập sự hụt hẫng và không thể nào hoàn mỹ được. Tuy nhiên, lần này anh sẽ không bị động nữa. Anh nhận ra sứ mệnh một nhà văn, như lời Gertrude Stein dạy bảo, ”là mang lại phương thuốc cho những cuộc sống vô nghĩa”. Chính anh phải là người đầu tiên, tôn trọng thực tại, sống cho thực tại của mình thay vì giữ mộng tưởng rằng mình sẽ hạnh phúc hơn ở một thời đại khác. Chính sự mạnh mẽ ấy sẽ là giá trị mà anh mang lại cho người đọc của mình thông qua tác phẩm nghệ thuật của mình.
Kết lại, xin được trân trọng người nghệ sĩ Woody Allen đã mang lại một liều thuốc hy vọng cho rất nhiều cá nhân khác biệt nhưng lạc lõng giữa một thời đại tràn ngập ”sự bất an”.
Theo Khang Lê
Xem thêm
Thomas Shelby: nhân vật phản anh hùng khiến khán giả phát cuồng
“Thomas Shelby là một con sâu, sống nhờ gặm nhấm những phần thối rữa trong trí óc của anh. Hắn...
Read more