Được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên, Tiếng chim hót trong bụi mận gai đơn giản là một tác phẩm kinh điển, cả văn học và điện ảnh.
Hồi bé khi xem phim ‘Tiếng chim hót trong bụi mận gai’ tôi đã thắc mắc không hiểu sao nam nữ chính có thể hôn nhau thật đến vậy. Và tôi đã từng chắc chắn là họ có yêu nhau.
Review phim ‘Tiếng chim hót trong bụi mận gai’
Nổi bật lên giữa câu truyện là mối tình đẹp đẽ đầy nghiệt ngã của Meggie với cha Ralph. Tình yêu của họ đã trải qua bao thăng trầm biến động, vượt lên trên cả những chuẩn mực đạo đức, hàng loạt giáo điều và cả phép tắc tôn giáo.
Nàng Meggie xinh đẹp sáng trong đem trái tim mình gửi gắm cho cha Ralph lịch lãm dịu dàng, người đã chở che nàng từ thơ bé, nhìn nàng lớn lên, cùng vui nỗi vui của nàng, cùng đau nỗi đau của nàng.
Nhưng Meggie đâu ngờ được, chỉ tình yêu là không đủ để giữ chân hạnh phúc, không đủ để níu giữ một người đàn ông, nhất là, người đàn ông ấy đã thề dùng cả tâm hồn và thể xác của mình để phụng sự Chúa.
Mecghi xinh đẹp, vẻ đẹp hoang dại, ngây thơ, căng tràn nhựa sống của nàng lấp đầy những cằn khô trong lồng ngực của cha Ralph – một người đàn ông đầy tham vọng. Nàng khiến cha không thể kiểm soát nổi bản thân mình mà phản bội Chúa.
Ralph – Một người thông minh, đẹp trai có trái tim nhân hậu. Hẳn cha đã không khỏi day dứt vì đã phản bội Meggie. Đó là quyết định khó khăn trong giây phút mà cám dỗ của đồng tiền đã chiến thắng cha. Với cái cớ là yêu Chúa cha không chỉ đánh lừa Meggie mà còn đánh lừa cả chính bản thân mình.
Cha yêu Meggie, cả cuộc đời ông chỉ yêu mình Meggie, yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng khối tài sản khổng lồ của bà Mery Carson đã làm lung lay tâm hồn Ralph, khối tài sản đó hứa hẹn một tương lai xán lạn cho ông.
Ông có hạnh phúc không với địa vị mà sau này mình đã đạt được? Không, quãng thời gian sau đó thật kinh khủng đối với ông, ông đau khổ, ông chết chìm trong nỗi nhớ nhung và ân hận. Rốt cuộc thì phải làm sao để cân bằng giữa tình yêu và sự nghiệp, phải đánh đổi ư? Cái gì mới là quan trọng? Câu trả lời mà chẳng bao giờ có đáp án chính xác. Tôi chợt nhận ra ông chỉ yêu chính bản thân mình, thật ích kỉ.
Tham vọng vị kỷ của cha Ralph đã đẩy họ về hai phía định mệnh. Nhưng mãnh lực kỳ diệu của tình yêu, sự chân thành và lòng kiên định tuyệt vời của Meggie một lần nữa mang họ xích gần nhau dù Meggie đã cố quên người bằng việc lấy một gã đàn ông với vài nét hao hao tình cũ…
Hai người họ cách nhau 19 tuổi, một cô bé ngây thơ và một Cha đạo với lời hứa giữ mình đồng trinh, tưởng rằng với khoảng cách đó, địa vị đó hai người họ sẽ chỉ là hai đường thẳng song song và mãi mãi không có điểm chung…
Nhưng bỏ qua khoảng cách về tuổi tác, bỏ qua định kiến của xã hội ngay từ giây phút đầu tiên họ đã biết mình là của nhau…. Tình yêu của cha Ralph và cô bé Maggie chớm nở từ lúc cô bé mới 9 tuổi, đến lúc cha là một vị Hồng y giáo chủ đức cao vọng trọng trải qua biết bao đắng cay, tủi nhục.
Tưởng rằng có lúc Maggie đã bất lực, đã buông xuôi trước số phận nhưng vì tình yêu chân chính đó cô đã làm tất cả để níu kéo, dành lấy và một lần nữa họ lại yêu nhau. Họ yêu nhau bất chấp tuổi tác, bất chấp địa vị, bất chấp lời hứa với Chúa, họ yêu nhau bằng cả trái tim, khối óc, bằng tất cả những gì họ có, để rồi cuối cùng họ cũng phải trả một cái giá vô cùng đắt để chống lại Chúa, chống lại tất cả chỉ để theo đuổi tình yêu, tình yêu đẹp nhất…
Nhưng nàng vẫn thua, cha yêu nàng nhưng chọn Chúa. Mecghi đau khổ và tuyệt vọng, và nàng đã trả thù cha cũng đầy tàn nhẫn. Nàng giữ lại đứa con để trừng phạt Ralph. Hỡi ơi con của nàng lại chính là phiên bản hoàn hảo của Ralph, dành trọn tất cả cho Chúa. Mecghi đau khổ gửi con đến cho Ralph với một bức thư và vẫn dấu tuyệt đối quan hệ của hai cha con họ.
Chỉ đến khi đứa con của Cha chết, nàng mới nói ra sự thật. “Tôi đã đánh cắp điều tốt đẹp nhất ở anh” đó chính là đứa con chung của hai người. Lúc ấy cha Ralph – gã đàn ông hời hợt, kiêu hãnh và vô trách nhiệm với tình yêu của mình mới hoàn toàn sụp đổ.
Thì ra bao nhiêu là hào quang danh vọng, bao nhiêu là kiêu hãnh lẫy lừng, bao nhiêu là sự ngưỡng mộ khát khao của người người vẫn không thể che đi được tòa án lương tâm với chính mình trong tình yêu, cha vẫn là người thất bại, không bao giờ sống trọn vẹn cho những gì cha yêu thương hay tôn thờ.
Một tình yêu đẹp, mà đọc truyện hay xem phim xong đều thấy buồn và nhớ mãi. Tôi nhớ cảnh lần đầu ánh mắt dịu dàng của cha gặp Mecghi, nhớ cảnh Mecghi diện đầm màu tro hoa hồng bước từ cầu thang xuống khiến cha không thể rời mắt khỏi nàng, những phút giây ít ỏi hạnh phúc bên nhau, ánh mắt hạnh phúc của Mecghi khi cha nói cha yêu nàng.
Cảnh cha thẫn thờ nhớ Mecghi… Và cả cảnh Mecghi úp mặt vào lòng cha khi cha trút hơi thở cuối cùng.
Nếu cha từ bỏ nhà thờ để đến với Mecghi như những ngày tuyệt vời trên bờ biển, thì liệu họ có hạnh phúc?
Tác giả: Phạm Mai Hương
Xem thêm
–
TẠP CHÍ MENBACK