Một lời khen cũng chẳng làm cho người khác cao đạo lên mà một lời chê bai, dè bỉu cũng chẳng làm cho người khác chết đi, chu quy lại vẫn là cách hành xử với nhau trong cuộc sống này.
Cầu vồng sau mưa
Một ngày nào đó, bỗng đâu tai bay vạ gió xảy đến. Những người bạn thật sự, những người anh em đúng nghĩa sẽ hỗ trợ, giúp mình bằng nhiều cách: Im lặng hoặc động viên, hỏi han, hỗ trợ một cách nhiệt thành. Điều này khiến tôi cảm kích và biết ơn.
Ngược lại, có những người… ngày ngày vẫn ngọt ngào với nhau nhưng khi có việc thì mới nhìn thấu bản chất: Hùa theo, hả hê, mong muốn sự việc tồi tệ thêm cho chính người mà hằng ngày họ vẫn gọi bằng anh, bằng em, bằng bạn.
Thế mới thấy, nếu không trải qua những cơn mưa, sao nhìn thấy được cầu vòng; nếu không có chuyện, sao nhận ra được đâu là chân tình, đâu là giả tạo.
Sai thì sửa
Với tôi, khi một ai đó sai phạm, mắc lỗi, chuyện đó rất bình thường, vì ai trong cuộc đời này cũng sẽ có lúc sai, có lúc vấp ngã. Chỉ có người chết và kẻ lười biếng, không làm gì thì mới không sai. Và tất nhiên, có lỗi thì phải nhận, sai sót thì phải trả giá, chân thành và cầu thị.
Tôi khinh ghét người hèn nhát, đổ lỗi cho người khác. Tôi thích người cầu thị, thẳng thắn nhận sai và khắc phục.
Khi quân làm sai, người tướng phải hạ mình nhận lỗi cũng là lẽ đương nhiên. Điều này chẳng có gì nhục nhã cả, mà nó thể hiện sự tôn trọng, tự trọng và cầu thị. Kẻ sai thì đã rõ. Nhưng cách hành xử của người chỉ ra cái sai của người khác cũng thể hiện được trình độ, chiều sâu văn hóa và ứng xử của họ.
Dùng cách bêu rếu, thao túng theo kiểu giậu đổ bìm leo với cái sai của người khác không phải là cách hành xử của người quân tử, nhất là khi người sai đã nhận lỗi và cầu thị sửa chữa. Cách anh hành xử và ứng xử với một ai đó, cho tôi câu trả lời chuẩn xác nhất về anh.
Thế mới là anh em
Một lời khen cũng chẳng làm cho người khác cao đạo lên mà một lời chê bai, dè bỉu cũng chẳng làm cho người khác chết đi. Vấn đề chu quy lại vẫn là cách hành xử với nhau trong cuộc sống này, để khi có ai đó nhắc đến, tôi vẫn tự hào và nói: Đó là bạn tôi; đó là anh, chị tôi; đó là em tôi!
–
TẠP CHÍ MENBACK