Bruges là một trong những thành phố đẹp nhất của Bỉ, nơi có bầu trời xanh ngắt vô tận, bia và chocolate tuyệt hảo.
“Bởi Bruges là Bruges, nên tôi không nhất trí với những so sánh cho rằng, Bruges là một dạng Venezia (Venice) của phương Bắc, khi chỉ đơn thuần dựa trên sự giống nhau cơ bản của hai thành phố ấy: cùng được xây nên trên những dòng kênh. Thành phố trên mặt nước của Bỉ còn đồng nghĩa với những thứ bia tuyệt hảo, đăng ten và chocolate.
Khi xe tôi đến Bruges, mùa đông đã đi qua, mùa xuân đang tới và làm bầu trời phía trên thành phố xanh ngắt một màu vô tận. Màu xanh ấy có vẻ không thực sự tương thích với những ngôi nhà theo kiểu Flander có màu nâu hoặc mái ngói đỏ nhấp nhô chạy dọc con phố tôi đỗ xe, không làm cho những con kênh nhỏ sóng nước nhè nhẹ vỗ bờ kênh được tô điểm bởi những hàng cây giống như dương liễu, nhưng làm cả thành phố sáng bừng trong một sức sống mới sau những ngày xám xịt của mùa đông.
Chân tôi bắt đầu rảo bước trên những con phố dài và hẹp lát đá. Mắt tôi bắt đầu nhìn những bức ảnh Đức mẹ và tượng Chúa ở những góc phố. Tai tôi bắt đầu nghe tiếng chim chóc hót véo von trên một sân nhà thờ. Và lòng tôi cảm nhận một cách rộn ràng nhịp đập của trái tim thành phố ở Grote Markt (quảng trường Chợ, quảng trường trung tâm của Bruges). Xa, rất xa cái cảm giác hơi ồn ã và cứng nhắc đã có ở Brussels cách đó hơn trăm cây số. Càng không giống những ấn tượng mà hầu như bất cứ ai cũng đã từng trải qua khi đến Venezia. Khu phố cổ của Bruges nhỏ hơn cả ở những khối nhà, cả những dòng kênh, cả nhịp sống đều đều chi phối tất cả.
Nhưng rốt cục, chỉ có những người nghiện cái mùi thơm đầy quyến rũ của đại mạch và houblon mới hiểu được rõ hơn tại sao Bruges không phải Venezia và sẽ không bao giờ là Venezia của nước Bỉ, vì Venezia thực sự không có thứ đó: Bruges có bia, rất nhiều bia, hàng trăm loại, có cả một bảo tàng bia đủ làm những người thích bia say thứ nước ấy ngay cả khi chưa uống nó. Những người thèm của ngọt cũng nhanh chóng nhận ra ở Venezia chỉ có mặt nạ kiểu Ý, đồ gốm Murano và những buổi hoàng hôn đẹp mê hồn trên đảo Lido và Burano và tầm vóc lớn lao của một thành phố trên hơn trăm hòn đảo lớn nhỏ mà không có chocolate.
Bruges cũng như Brussels, có rất nhiều chocolate. Bruges có lễ hội chocolate, có bảo tàng lịch sử chocolate về một món quà ngọt ngào mà Thượng đế đã ban tặng cho thành phố từ hàng thế kỉ trước và biến nó thành một trong những nơi đáng yêu nhất thế giới, có loại chocolate mang tên Brugsch Swaentje’ (Thiên nga Bruges), có cả những thứ chocolate vị ngọt lịm mà hình thù kì dị và gây cười (vì nó mô tả các bộ phận sinh dục của đàn ông và đàn bà!).
Nhưng trong chuyến đi Bruges này của tôi, bia và những quán bia luôn tự hào trước thế giới với những thương hiệu mang tên thành phố đã chinh phục thế giới cả thế kỉ qua như Brugge Blond, Brugge Tripel, Brugs, Brugse Babbelaar, Brugse Straffe Hendrik hay Brugse Zot, hay những cửa hàng chocolate nhìn hấp dẫn đến mụ mị cả người, chỉ là một chút la cà nho nhỏ của một người thích bia và mê chocolate trong một hành trình khám phá mà không cần bản đồ. Một hành trình cứ thế đi, ngắm và cảm nhận chừng nào chân chưa mỏi và các giác quan không còn muốn hoạt động.
Bruges là một nơi lí tưởng cho những ai thích đi bộ hoặc đi xe đạp để ngắm thành phố. Phần phố cổ của Bruges đủ xinh xắn để khám phá và yêu nó qua từng góc phố nhỏ. Bruges duyên dáng trên những dòng kênh có từ thế kỉ 12 bắt nguồn từ con sông Zwin nhập về phía biển mà một thời Trung cổ và kéo dài đến thế kỉ 15, Bruges là cảng biển thương mại tấp nập nhất thế giới. Bruges miên man với những ngôi nhà cổ theo kiến trúc Gothic hoặc Flander bồng bềnh trên mặt nước hai bên bờ kênh mà những chiếc canoe nhỏ đi qua chỉ điểm xuyết và lay động chút đỉnh sự thanh bình bao trùm lên chúng, biến những chiếc thuyền máy ấy là thứ chuyển động duy nhất trong một khung cảnh tịch mịch.
Bruges lãng mạn với bầu trời trôi trên mặt nước mà một thời những con tàu buôn lớn đã đi qua đây và làm cho thành phố trở nên giàu có, đẹp đẽ và trở nên huyên náo trong suốt cả một thời kinh doanh hoàng kim của nó, cùng với sự thăng hoa của kiến trúc và nghệ thuật (nhất là hội họa, với họa sĩ vĩ đại Jan Van Eyck, người đã sinh ra và chết đi tại đây thế kỉ 15)…
… Đi qua những cây cầu đá và ngắm dòng kênh phía xa, chợt liên tưởng một điều gì đó đến con nước ở Venezia, Amsterdam hay Stockholm. Người ta có thể đi trên những con đường nhỏ dọc bờ kênh ở hai thành phố nọ, nhưng ở Bruges thì không. Nhà xây ra mép nước. Những con thuyền máy đi lại trên các dòng kênh ở Bruges chỉ đơn thuần là phục vụ du lịch. Chúng nhỏ và chở được ít người. Bruges thích hợp với chúng. Nhưng các tour đi trên dòng kênh không vì thế mà thiếu đi sự lãng mạn. Bởi xét cho cùng, những thành phố trên mặt nước như đã kể trên luôn đem đến cảm giác bồng bềnh của tâm hồn.
Nhưng Bruges thì không hẳn. Thành phố yên bình và nhanh chóng tạo ra một ấn tượng quá nhẹ nhàng cho những ai đến với nó. Vì có lẽ, để có cảm giác bồng bềnh ấy, phải uống bia Bruges, và phải uống theo đúng cách! Tôi uống một ngụm Tripel Karmeliet sau khi ngồi sau vô lăng trên đường rời Bruges về Pháp. Loại bia được làm từ 3 thứ ngũ cốc (lúa mì, yến mạch, đại mạch) nặng kinh khủng ấy (8,4 độ) khiến người ta ngất ngây ngay ở ngụm đầu tiên. Con đường trôi qua hai bên. Nhạc của Lady Gaga bên tai. Bruges đã ở lại phía sau, xa mãi, nhưng cái vị ngọt của chocolate, vị thơm rất nặng của Tripel và sự thanh bình của thành phố thì vẫn quanh quất đâu đó, mãi không thôi.
Lần sau trở lại, chắc tôi sẽ ngồi trên con thuyền đi trên những dòng kênh và tay cầm một chai Tripel. Bồng bềnh hiện tại trong bồng bềnh quá khứ xa xăm”…
Trích “Hẹn hò với Paris” của tác giả Trương Anh Ngọc. Xem chi tiết về cuốn sách: tại đây.
–
MENBACK.COM
Theo: Nhà báo Anh Ngọc