Hôm mình đến London, đó là một ngày đầu tháng 5, và trời cuối mùa xuân bên này còn lạnh lắm. Có nắng đấy, nắng rất đẹp, nhảy múa ở phía công viên đối diện với khách sạn mình thuê ở khu Camden, nhưng vẫn phải mặc áo khoác, quàng khăn và tay đút túi, không là cóng. Và cách duy nhất để không lạnh là chui vào một quán cafe nào đó, làm một tách cafe nóng, sau đó đi dạo, trên những vỉa hè.
Một trong những điều mình thích nhất ở nước Anh vào tháng 5 này là màu xanh. Màu xanh của trời, của nước biển và của cây cỏ. Những không gian xanh ở khắp nơi trên các thành phố mà mình đặt chân tới, trên phố, bên bờ sông, lâu đài và các công viên. London có rất nhiều công viên lớn như thế, xanh ngắt một màu và rất rộng lớn, có hồ nước với vịt và thiên nga, có những bãi cỏ lớn nơi hoa vàng đang nở và người ta nằm trên đó sưởi nắng, có những chú sóc chuyền cành đi chơi. Trên bãi cỏ, thanh niên ngồi sưởi nắng, trẻ con lê la chơi, những người đọc sách hoặc đơn giản không làm gì cả. Công viên Saint James là một mảng màu xanh ngắt như thế, điểm xuyết bởi những bông hoa trắng trên cỏ. Ở Hyde Park, công viên lớn nhất London cũng thế, bạt ngàn cây và hoa. Một bầu không khí mới mẻ của mùa xuân đang tràn ngập nơi này.
Đi bộ trong London là một thú vui với những người như mình. Đương nhiên, vẫn có lúc phải đi tube (tàu điện ngầm), nhưng chủ yếu là để từ một nơi này đến một nơi kia xa hơn. Một nhà ga nhô lên ngay ở tháp London, một lâu đài lịch sử nằm bên sông Thames. Người ta đồn rằng, trong lâu đài đã đứng đó hơn 1 nghìn năm, hồn ma của những nhân vật nổi tiếng từng bị giam cầm hoặc chém đầu ở đây vẫn đi lại vào ban đêm, như Anne Boleyn (1501-1526), hoàng hậu của vua Henry VIII, hay một số hoàng tử từng bị giam và chết một cách bí ẩn. Cách đấy không xa là Cầu tháp (Tower Bridge), một công trình mang tính biểu tượng của London. Được hoàn thành vào cuối thế kỷ 19 và bắc qua sông Thames, nó đẹp một cách cổ kính nhưng bệ vệ, soi mình xuống dòng nước. Những kiến trúc cổ của London chắc chắn là một cái nam châm thu hút những ai yêu kiến trúc và lịch sử, như nhà thờ Saint Paul, điện Westminster, tháp đồng hồ Big Ben và nhà quốc hội bên sông Thames, và cả những khu phố rất bề thế ở khu trung tâm tài chính của London.
Thành phố ấy cũng là một trung tâm lớn của bảo tàng, với những bảo tàng lớn và đông khách vào loại hàng đầu thế giới, từ Bảo tàng Anh (British museum), bảo tàng London, bảo tàng lịch sử tự nhiên, bảo tàng quốc gia, hay những khu nghệ thuật hiện đại như Tate, trong một toà nhà lớn bên sông Thames, đối diện với nhà thờ Saint Paul ở phía bên kia sông. Những khu shopping, ăn uống, vui chơi, nghệ thuật của London rất nhiều ở trung tâm, với Piccadilly Circus là điểm đầu của khu West End lúc nào cũng nhộn nhịp. Thời chưa có dịch bệnh, những nhà hát trong khu West End chưa đêm nào vắng ánh đèn các vở diễn. Soho lại là nơi phù hợp cho những ai thích cuộc sống về đêm, với rất nhiều hộp đêm, các quán bar, các quán nhạc jazz và là nơi gặp gỡ quen thuộc của cộng đồng LGBTQ. Khu này ngay cạnh Leicester Square, đồng nghĩa với việc sau khi xem ca nhạc hoặc kịch ở đây, có thể rẽ qua nơi đó làm vài shot rượu trước khi về nhà. Ở khu Shoreditch trung tâm, bạn cũng chẳng bao giờ có thể chết đói. Ở đó có rất nhiều quán ăn và quán bar nổi tiếng.
Còn nếu bạn thích shopping, hãy tới phố Oxford. Và nếu bạn thích những gì liên quan đến phim ảnh hay các nhân vật văn học, đừng quên là ở London có văn phòng của thám tử Sherlock Holmes trên phố Baker, có một tượng đài nhỏ để tưởng niệm nhà văn nổi tiếng chuyên viết truyện trinh thám Agatha Christie, có những tour đến Walt Disney studios để biết phim Harry Potter đã được quay thế nào. Ở nhà ga King’s Cross, có một tấm biển ghi nhà ga 9 3/4, chính là nơi mà Harry Pottter đã khởi hành để đến Hogwarts. Nhà ga này khá cổ, vì hoạt động từ giữa thế kỉ 19. Và London cũng là bóng đá, với sân của những Arsenal, Chelsea, West Ham và Tottenham, với Wembley ở khá xa trung tâm.
Nơi mình thích nhất ở London là Notting Hill. Thích hình như là từ một câu thoại trong phim “Notting Hill” (1999). “Và đừng quên, em chỉ là một cô gái đứng trước một chàng trai, cầu xin anh ấy yêu mình”. Nàng Anna Scott (Julia Roberts đóng) đã nói như thế với chàng William Thacker (Hugh Grant) trong một trong những cảnh hay nhất của phim. Trong một chiều muộn London khá lạnh, mình đã đến những nơi trong phim, đã cùng vợ ngồi trong một quán bar khá nổi tiếng nằm giữa Notting Hill để uống bia (chao ôi là ngon) và cảm nhận cuộc sống ở nơi rất chi là vui vẻ này, nơi người ta đến để uống, tâm sự, tán gẫu với bạn bè, hoặc đơn giản là không làm gì cả.
Với những căn nhà với cánh cửa nhiều màu, các cửa hàng bán toàn những đồ lưu niệm và quần áo theo kiểu khá độc, các quán bar và pub lúc nào cũng đông nghẹt, lại thêm chuyện tình của chàng Thacker và nàng Scott trong câu truyện của đạo diễn Richard Curtis, không ngạc nhiên khi Notting Hill lúc nào cũng đông người viếng thăm.
Bây giờ, có lẽ London còn có nhiều fan hơn nữa, không chỉ vì bóng đá. Những ai đã xem series “The Crown” của Netflix có lẽ sẽ thích tới đây để thăm lâu đài Buckingham, nơi ở, làm việc và tiếp khách của Hoàng gia Anh. Phim không quay ở đây, nhưng những câu chuyện liên quan đến các ông hoàng bà chúa nơi này luôn thu hút một lượng du khách rất lớn đứng phía ngoài cung điện. Không phải lúc nào nữ hoàng cũng ở đây và nhìn thấy bà là một điều cực khó, nhưng ngắm các binh sĩ hoàng gia đổi gác, hoặc nhấc chân lên cho đỡ mỏi, cũng là một thú vui dễ chịu…”.
Sân Wembley ở ngoại ô London, thủ đô của nước Anh là nơi diễn ra 3 trận vòng bảng D Euro 2020. Đó là các trận của xứ Anh-Croatia (20.00 ngày 13/6), Anh-Scotland (2.00 ngày 19/6) và Anh-Czech (2.00 ngày 23/6). Ngoài ra còn có 2 trận vòng 1/8 (ngày 26 và 29/6), 2 trận bán kết ngày 6 và 7/7 và trận chung kết đêm 11/7.
Tác giả: Nhà báo Trương Anh Ngọc