Có một dòng chảy sâu thẳm trong tâm hồn con người, một dòng chảy không thể bị níu giữ bởi những khuôn phép đời thường. Đó là Tantra – bí ẩn cổ xưa của phương Đông, nơi tình yêu và linh hồn giao hòa trong một vũ điệu bất tận.
Tantra không chỉ là những lời thì thầm trên môi, không chỉ là cái chạm nhẹ giữa hai thân thể. Nó là một nghi lễ, một cánh cửa mở ra sự hòa hợp tuyệt đối giữa nam và nữ, giữa cái hữu hạn và vô hạn, giữa cái chớp mắt của nhân gian và sự vĩnh hằng của vũ trụ. Ở đó, từng hơi thở được đếm bằng nhịp điệu của tâm linh, từng ánh nhìn là sợi dây vô hình kết nối hai linh hồn trên hành trình giác ngộ.
Người Ấn Độ xưa không coi tình dục là một cơn bốc đồng hay thú vui trần tục. Họ xem nó như một dạng cầu nguyện, một con đường đưa con người đến gần hơn với bản thể của chính mình. Tantra không vội vã. Nó chậm rãi như dòng sông Hằng, lững lờ nhưng không ngừng chảy. Người yêu trong Tantra không tìm kiếm đích đến, không săn đuổi khoái cảm tức thời. Họ học cách đắm mình vào hiện tại, lắng nghe từng chuyển động, từng hơi thở, từng nhịp rung động của nhau.
Trong không gian huyền bí của Tantra, người đàn ông không còn là kẻ thống trị, và người phụ nữ không còn là kẻ phục tùng. Họ là hai mảnh ghép của một tổng thể thiêng liêng, là Shiva và Shakti – thần tính nam và nữ cùng hòa quyện. Khi đôi mắt họ tìm thấy nhau, khi làn da họ chạm vào nhau, đó không còn là sự tiếp xúc đơn thuần mà là sự hội tụ của hai nguồn năng lượng cổ xưa.
Hơi thở trở thành nhịp cầu nối giữa linh hồn và thể xác. Họ hít vào – mang cả vũ trụ vào trong mình, họ thở ra – để lại mọi lo âu, mọi rào cản, mọi dục vọng thấp hèn. Họ nhìn sâu vào mắt nhau không phải để dò xét, mà để tan vào nhau, để biến mất trong nhau, để không còn ranh giới giữa ‘ta’ và ‘người’.
Trong Tantra, cực khoái không phải là cái đích cuối cùng. Nó là hệ quả, là món quà của sự hợp nhất sâu sắc. Một cơn sóng lặng lẽ dâng lên, rồi lan rộng khắp cơ thể, khắp tâm trí, khắp linh hồn. Không có sự vồ vập, không có sự tranh đoạt, chỉ có sự tan chảy, có sự buông bỏ, có sự đầu hàng ngọt ngào trước năng lượng nguyên thủy của tình yêu.
Tantra dạy con người biết kiên nhẫn, biết lắng nghe, biết chờ đợi, biết tôn trọng. Bởi trong sự kết hợp ấy, không ai là chủ, không ai là khách. Chỉ có hai tâm hồn cùng bước đi trên con đường dẫn đến sự thức tỉnh tối thượng. Tantra là sự giao hòa giữa đất và trời, giữa xác thịt và linh hồn, giữa con người và vũ trụ.
Và trong khoảnh khắc thiêng liêng ấy, thế gian dường như tan biến. Chỉ còn lại hai người – không, chỉ còn lại một. Một thực thể duy nhất, đang hòa làm một với cả vũ trụ mênh mông.