Đông đã chính thức phát hành EP đầu tay cho sự nghiệp solo của mình. Với EP ‘RỐI’, chúng ta được thấy một khía cạnh rất khác và rất đặc trưng của Đông.
EP được lấy cảm hứng từ ‘Zen Scientist’ của Milo trong album ‘So The Flies Don’t Come’, trong đó line “I stay indoors” được lặp đi lặp lại tạo cảm giác ám ảnh và hình thành nên ý tưởng “BƯỚC RA, KHỎI, CĂN PHÒNG, TRỐNG, NÓI!” của EP lần này.
Như Truman Burbank bước ra khỏi vườn địa đàng, người nhân vật chính vẫn đang bị ác niệm của “căn phòng” bám lấy. Như một vũng lầy mà chính bản thân Đông cũng bị đưa vào, đi ra, và quanh quẩn giữa những suy nghĩ ấy nhiều lần.
Không chỉ bị giới hạn trong không gian và cảm xúc, căn phòng và sự giải thoát cũng được nêu lên trong track 2 ‘Khỏi’.
“Khi lớn lên cơ thể ta được thay thế bằng chất liệu khác,
bớt đi phần da thịt và thay thế bằng rất nhiều sắt
Và điều được nhắc nhiều nhất trong suốt từng đó ngày tháng
Kiếm thêm thật nhiều tiền mà đâu biết mình đã quên mất điệu nhạc.”
Track 2 là sự hoài niệm của tuổi trẻ và sự chơi vơi khi nhìn thật kỹ, thật sâu và đa chiều vào cái thực tại đã “quên mất điệu nhạc” ấy. Cái quá khứ như một điểm neo giúp nhân vật chính của EP hoàn toàn “khỏi” bệnh, căn bệnh cuả một người luôn suy tư về thuở thiếu thời.
‘Khỏi’ được coi như một câu trả lời cho track đầu tiên, khi mà những cảm xúc mơ hồ về một thực tại không hoàn toàn đúng đã tạo nên sự vô nghĩa trong cuộc sống trước của nhân vật.
Được phỏng theo Truman Burbank, tác phẩm điện ảnh thành công kể về cuộc đời giả tạo của một nhân vật truyền hình, khi mà mỗi ngày, mỗi lúc Truman đều được ghi hình và phát sóng.
Câu chuyện phản địa đàng (antichrist) ấy cũng được nhắc tên trong ‘Spiderman’, tác phẩm thành công của lyricist B-wine.
Chỉ khác rằng nhân vật “anh” của B-wine mong muốn thoát thực tại như Truman, còn của Đông, nhân vật ấy chỉ đang mơ hồ nhận thấy thực tại vô này. Con beat soul/jazz từ Soulju còn đẩy tông kể chuyện đến lơ lửng.
‘Căn Phòng’ và ‘Trống’ lại là hai track có tính liên hệ. Trong căn phòng ấy thì cái sự trống rỗng đó lan ra quá nhiều, “the elephant in the room” là một idiom tiếng Anh nói về một vấn đề quan trọng hoặc những ý kiến gây tranh cãi nhưng lại gây khó chịu cho mọi người khi được nhắc tới. Chắc vì thế mà Đông nói:
“Có những điều chưa nói vì sợ dập tắt khi vừa thốt ra
Như lửa tàn điếu thuốc vô tình rơi xuống và thiêu đốt da
Khi lời nhận xét như căn phòng bao năm, đã giam nhốt ta
Phải trả bao nhiêu cho đáng để tìm lại được chìa khoá hả?”
Sự đen tối chính là thứ nhân vật chính, cũng là Đông đang thấy rõ nhất trong ‘Căn Phòng’ và ‘Trống’ là hành trình tìm lối thoát ấy. Track dài nhất của EP bắt đầu bằng sự chất vấn, chất vấn “tao” và chất vấn “mày”, cũng như “họ” và “ta” – những góc nhìn và sự tự vấn của verse đầu nghẹn lại.
Những cả thực tại và giả định (nếu) trong verse 3 tạo cho người nghe cảm giác rằng sự giải thoát không đến từ hành động mà là mindset vì giả định ta là một con người khác cho cái thực tại chập chờn này thật tình sẽ lại vui hơn chăng?
Và có lẽ giả định sắp xếp cái kết quả cho thực tại thì cần nhiều giả định hơn nữa. Và nếu thực tại vẫn không như thứ mình giả đinh thì:
“Tao vẫn biết…”
Cuối cùng, ‘Nói!’, là sự nhắc nhở và tự hỏi rằng ở thực tại của nhân vật đang cố trốn thoát, đâu là câu trả lời mà chúng ta cần? Mặc dù “Tao biết là mày vẫn đang nỗ lực để chứng minh”.
Nếu chúng ta sắp xếp lại theo thứ tự tên bài của EP lại với nhau, ta sẽ thấy được Đông cố tình sắp xếp rằng:
Bước Ra
Khỏi
Căn Phòng
Trống
Nói!
Đó cũng chính là chủ đề xuyên suốt của cả EP, từ lúc nhen nhóm ý tưởng ban đầu. Nó cũng được sắp xếp theo đúng thứ tự diễn biến tâm trạng của nhân vật chính qua từng bài.
Và Đông muốn nói gì? Các bạn có thể nghe toàn bộ EP ‘RỐI’ lần lượt ở trên để đi tìm cho mình thông điệp ấy.
Sol7, Blacka, Rap Việt và Tiền
Không trách những Rapper Underground chọn đưa mình tới ánh sáng Mainstream. Nhưng, có luyến tiếc! Giữa Đời & Tiền, ngu...