Có những điều bạn phải trung thực với bản thân mình, tình yêu là một trong số đó. Tôi chưa yêu Bức Tường trong nhiều năm, còn bây giờ thì đã.
Tôi chưa yêu Bức Tường trong nhiều năm, còn bây giờ thì đã
Mười tám đôi mươi, khi bắt đầu cài điếu thuốc lên môi và nhấp cà phê đen đá, chúng tôi đều nghe rock. 2 thập kỷ trước, rock là biểu hiện của tuổi trẻ, của tinh thần nổi loạn, của nam tính, của cá tính, của sự hưng phấn và cả sự bất cần.
Nhưng mà không phải ai cũng nghe rock Việt, dù rằng khi đó, Da Vàng, Đại Bàng Trắng, Gạt Tàn Đầy, Desire hay Bức Tường… là những cái tên đã khá nổi rồi. Vài trăm thanh niên có thể chui xuống hầm nhà văn hóa Quan Hoa để xem các băng nhạc của Beatles hay Pink Floyd, các quán cà phê sinh viên chỉ bật nhạc rock, các rock band thi nhau thành lập nhưng hầu hết chỉ chơi lại các bài kinh điển của nước ngoài.
Bài đầu tiên của Bức Tường mà tôi được nghe, là Bông hồng thủy tinh, nghe trên Vọng quán. Có 1 cậu gày như con mắm, thủ sẵn cái đĩa CD, xong tối nào đến ngồi lâu 1 tí là thấy nhảy lên cắm vào đàn organ rồi hát chỉ 1 bài BHTT thôi. Tôi ko nhớ rõ hết, nhưng ấn tượng đến giờ là cậu ấy hát dở (không biết anh chị em khách ruột của Vọng hồi xưa có nhớ cậu này không?).
Biết làm sao được? Bát phở đầu tiên trong đời bạn ăn mà dở, thì sau đó khó mà thích món phở nữa.
Sau này tôi nghe nhiều bài của Bức Tường hơn, cũng thích, thuộc nhiều phết. Nhưng bảo nhận là fan của các anh thì tôi không xứng đáng. Tôi chưa từng đi xem 1 show Rock Stom nào.
Cho nên hôm trước đi xem mini show ra mắt album mới nhất của Bức Tường: Con đường không tên, thì chính thức là lần đầu tiên tôi xem các anh hát live.
Xem thêm:
Phạm Anh Khoa trở lại cùng Bức Tường: “tôi là người phù hợp nhất”
Phạm Anh Khoa đã chia sẻ nhiều câu chuyện xoay quanh việc hợp tác với ban nhạc Bức Tường trong dự án đặc biệt và cả scandal đã khiến anh rời bỏ âm nhạc một...
Thomas Shelby: nhân vật phản anh hùng khiến khán giả phát cuồng
“Thomas Shelby là một con sâu, sống nhờ gặm nhấm những phần thối rữa trong trí óc của anh. Hắn chui vào bằng đường tai. Với một lời thầm thì”. (Peaky Blinders, Mùa 2, Tập...
Thư gửi con gái của mẹ: hãy luôn ghi nhớ 10 điều mẹ dặn con nhé
Đây là bức thư gửi cô con gái Trúc Lam vô cùng dễ thương của chị Kim Thoa, một nữ doanh nhân trẻ. Chúng ta hãy cùng đọc những lời yêu thương trong bức thư...
Những loại lệ phí giao thông đường bộ sẽ tăng từ 1/7/2022
Sau thời gian tháo gỡ khó khăn cho các đối tượng chịu ảnh hưởng bởi dịch Covid-19, từ 1/7/2022, một số loại phí, lệ phí liên quan đến lĩnh vực giao thông đường bộ sẽ...
Tuyệt vời.
Bài nào cũng hay. Bài nào cũng rất Bức Tường. Và ca khúc chủ đề album, Con đường không tên, thì tôi nghe đi nghe lại cho đến khi thuộc làu vào hôm nay – sau 3 ngày – khi viết những dòng này.
Nhìn các anh chơi nhạc, hát, khoác vai nhau bên bạn bè, anh em, gia đình và những fan ruột, tôi mới nhớ lại mình đã đến với rock đúng bởi sự rộng rãi này, tình anh em này, khát vọng chinh phục này. Mình đã được bay lên bao lần, cuồng dại bao lần, khóc bao lần, cười bao lần với rock. Những người đàn ông ấy vẫn đi tiếp con đường khó khăn mà họ đã chọn trong âm nhạc, đấy chẳng phải là bản lĩnh rock hay sao?
Bức tường của tôi là nằm trong định kiến của tôi, nó không ngăn tôi đến được với Bức Tường của các anh. Dù sớm dù muộn.
“Đời có những con đường chưa ai biết tên, và ta sẽ tự hào đặt dấu chân đầu tiên…”
Bức Tường đã trở lại rồi, rất hay, rất mạnh, rất mới. Mọi người nghe đi.
Có những điều bạn phải trung thực với bản thân mình.
Tình yêu là một trong số đó.
Tôi chưa yêu Bức Tường trong nhiều năm. Còn bây giờ thì đã.
Nhà báo Phạm Gia Hiền
MV Con Đường Không Tên – Bức Tường
Xem thêm:
EP “Rối” của Đông: Bước Ra Khỏi Căn Phòng Trống, Nói!
Đông đã chính thức phát hành EP đầu tay cho sự nghiệp solo của mình. Với EP 'RỐI', chúng ta...
Read more