“Em dù thế nào cũng muốn làm người tình của anh chứ không muốn làm vợ kẻ khác.” Là câu nói duy nhất mà tôi muốn nói với anh từ rất lâu nhưng đến hôm nay tôi mới tỏ rõ suy nghĩ của mình.
Chuyện tôi có yêu anh hay không không quan trọng bởi anh là người đàn ông đã có gia đình và tôi hài lòng với những cảm xúc vui vẻ, hạnh phúc trong giới hạn mà mình có thể đạt được khi bên cạnh anh.
Liệu tôi có yêu anh không hay chỉ là một thoáng cảm xúc chợt bay cao nô đùa cùng những đám mây rồi sẽ có lúc đáp lại trên tay sau một chuyến phiêu lưu? Tôi chưa từng quan tâm điều này, tôi chỉ biết rõ một điều rằng tôi mong ngóng, tôi đợi chờ và con tim tôi reo vui lẫn hồi hộp trước mỗi cuộc hẹn với anh.
Tôi biết thứ cảm xúc ấy bắt nguồn từ đâu và chúng là hiện diện cho điều gì.
Tôi chưa từng nói yêu anh, đôi lần tôi nói nhớ anh khi khoảng cách giữa hai người là quá lớn mà những lần gặp gỡ không đủ khỏa lấp hay đoạn đường quá xa cho những lần hẹn hò vội vàng.
Tôi cũng không mong chờ anh nói yêu mình.
Tôi nhớ thứ cảm giác tin tưởng, bình thản khi bên cạnh người ấy.
Tôi nhớ hương thơm trên áo dìu dịu, nhớ nụ hôn trong thang máy đầy say đắm, nhớ cái ôm siết chặt khi cùng như dạo quanh những trung tâm thương mại sáng loáng ánh đèn hay nhớ cái nắm tay nơi góc phố chờ nhau một chiều cuối tuần giữa lòng thủ đô ngày chớm thu.
Tôi bằng lòng với thứ hạnh phúc ngắn ngủi và nhỏ nhoi khi cùng nhau nói cười đi qua những con đường mùa thu, một cách nhẹ nhàng và bẽn lẽn mà người đời thầm ghen tỵ với thứ cảm xúc chúng tôi dành cho nhau.
Tôi chợt nghĩ đến việc cả hai sẽ đến một nơi nào đó xa lạ, nơi mà chẳng có ai biết anh đã có gia đình và chẳng có ai biết chúng tôi là ai.
Ở đó, chúng tôi có thể đi cùng nhau qua những con đường lát gạch đầy lá vàng vào những ngày thu se se lạnh trong vòng tay nhau xuýt xoa.
Ở đó, chúng tôi có thể hôn nhau, ôm nhau, dành cho nhau những cử chỉ thân mật nhất mà chẳng lo một ánh mắt hay một gương mặt quen thuộc chợt xuất hiện hay phát hiện ra bí mật nhỏ của chúng tôi.
Tôi không cần biết người đời nhìn mình là loại người thế nào. Kiêu ngạo, lạnh lùng, đơn độc,… đều không có ý nghĩa gì với tôi. Tôi chỉ cần bên cạnh một người là thấy đủ cho cuộc sống của mình – người tình của tôi.
Tôi không phải không khao khát một hạnh phúc riêng mình nhưng đàn ông xung quanh đều khiến tôi chán ngán, chỉ có anh là người ôm tôi qua những đêm ấm nồng gối chăn, chìm sâu vào những cái hôn và những ái ân nồng nhiệt chưa từng cảm nhận.
Rốt cục, anh không là người giỏi nhất, không là người giàu có nhất, không là người điển trai nhất, càng không là người chiều chuộng tôi nhất nhưng anh không ngừng học hỏi, không ngừng tiến về phía trước và chưa từng khiến tôi thấy chùng bước trước khó khăn hay ngừng khích lệ tôi chinh phục những thử thách mới, khám phá những con đường mới.
Anh không bao bọc, anh không chở che nhưng anh cho tôi cơ hội bước tới trước và an tâm rằng đằng sau luôn có anh nhìn về con đường tôi chọn.
Điều đáng tiếc nhất cho đến hôm nay có lẽ là tôi và anh đời này đã chẳng có duyên đến với nhau thành đôi lứa mà chỉ là những cảm xúc nông sâu cho một cuộc tình âm thầm và chấp nhận.
Nếu cần chọn cho mình một con đường, tôi chọn lối đi một mình đề luôn có thể song hành cùng anh, giữ lấy một phần con tim, một phần cuộc đời được chia sẻ cùng nhau đến cuối cùng.
“Em dù thế nào cũng muốn làm người tình của anh chứ không muốn làm vợ kẻ khác.” – tôi sẽ nói với anh điều này một ngày nào đó, ngày mà tất cả đủ cho một chọn lựa.
Bài viết hữu ích
Một thế hệ không biết gì về tình yêu
Chúng ta muốn một tách cà phê trên tay, ngắm đường xá ngắm người ngợm thong thả trong một sáng...
Read moreThomas Shelby: nhân vật phản anh hùng khiến khán giả phát cuồng
“Thomas Shelby là một con sâu, sống nhờ gặm nhấm những phần thối rữa trong trí óc của anh. Hắn...
Read moreThư gửi con gái của mẹ: hãy luôn ghi nhớ 10 điều mẹ dặn con nhé
Đây là bức thư gửi cô con gái Trúc Lam vô cùng dễ thương của chị Kim Thoa, một nữ...
Read moreNhững loại lệ phí giao thông đường bộ sẽ tăng từ 1/7/2022
Sau thời gian tháo gỡ khó khăn cho các đối tượng chịu ảnh hưởng bởi dịch Covid-19, từ 1/7/2022, một...
Read more–
TẠP CHÍ MENBACK