Call Me By Your Name (Gọi Em Bằng Tên Anh) là bộ phim được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của nhà văn André Acima, với kịch bản được chắp bút bởi biên kịch James Ivory.
Đoạt giải Oscar ở hạng mục Phim có kịch bản chuyển thể xuất sắc nhất vào năm 2018, tác phẩm điện ảnh của đạo diễn Luca Guadagnino không chỉ để lại trong người xem nỗi buồn man mác về một chuyện tình dang dở giữa cậu thiếu niên 17 tuổi Elio (Timothee Chalamet) và sinh viên 24 tuổi Oliver (Armie Hammer), mà còn khiến người xem ấn tượng sâu sắc với những khung cảnh và sắc màu nên thơ.
Đạo diễn Luca Guadagnino không nhìn nhận bộ phim như một tác phẩm về tình yêu đồng giới, mà để thể hiện tinh thần joie de vivre – một cuộc sống tràn đầy đam mê, vô tư và thành thật với cảm xúc và bản chất của chính mình. Nhưng thay vì sử dụng lời thoại, nhà làm phim dùng hình ảnh và màu sắc để truyền tải ngôn ngữ điện ảnh và kể câu chuyện tình giữa mùa hè miền Địa Trung Hải này.
Ba màu sắc chủ đạo của khung hình: xanh lá, vàng và xanh lam
Xuyên suốt bộ phim, mỗi khung hình đều có sự hiện diện của màu xanh lá, vàng hoặc xanh lam. Ba màu sắc gắn liền với tính cách, cảm xúc của hai nhân vật và diễn biến trong câu chuyện tình của họ.
Call Me By Your Name mở đầu với màu xanh lá tươi mát của cỏ cây và màu vàng rực rỡ của mùa hè tại Ý vào đầu thập niên 1980. Màu vàng thổi vào hơi thở cổ kính, lãng mạn của vùng quê nước Ý, là nơi bắt đầu câu chuyện tình man mác buồn. Màu xanh lá tượng trưng cho sự khởi đầu mới. Trong khi đó, xanh lam là màu của tự do và thành thật với cảm xúc của mình.
Màu xanh lá còn xuất hiện ở nước hồ bơi trong veo, chiếc xe ô tô của Oliver, trên mang tính biểu tượng cho sự khởi đầu mới trong cuộc đời của Elio, khi cậu bắt đầu nhận ra và chấp nhận con người thật của mình, khi cậu có được tình yêu đầu đời với một chàng trai người Mỹ, cũng là mở đầu cho một câu chuyện tình lãng mạn nhưng dở dang giữa hai con người hoàn toàn đối lập.
Màu sắc trang phục của hai nhân vật chính
Câu chuyện được kể dưới góc nhìn của Elio. Điều này đóng vai trò rất quan trọng trong việc quyết định màu sắc gắn liền với mỗi nhân vật, là thứ giúp người xem giải mã những suy nghĩ không thể nói nên lời của một cậu thiếu niên rụt rè và những xúc cảm trong mối tình này.
Một điều mà người xem có thể dễ dàng nhận ra là màu sắc trang phục của Elio và Oliver luôn tương phản – đại diện cho sự đối lập trong tính cách. Nếu Oliver Oliver xuất hiện trong những bộ trang phục màu trắng, thì Elio khi đó lại nổi bật trong khung hình nhờ những chiếc áo quần màu đỏ và xanh lam. Hai tông màu tương phản nhưng lại hài hoà một cách kì lạ, cũng giống như tính cách của Elio và Oliver hoàn toàn trái ngược nhưng cuối cùng lại trở thành một phần của nhau.
Chỉ khi Elio và Oliver hiểu được cảm xúc của đối phương, trang phục của hai người mới cùng tông màu. Đó là lúc giữa hai người đã không còn khoảng cách nào và nhận ra mình là mảnh ghép còn lại của nhau. Đó là màu trắng khi Elio và Oliver có nụ hôn đầu tiên, màu áo xanh khi cả hai cùng khám phá thành phố. Màu trắng còn xuất hiện trên những chiếc xe đạp khi hai người đi cùng nhau.
Ngoài ra, trong một phân cảnh, khi Oliver mặc một chiếc áo sơ mi xanh lam, đang trên sàn nhảy với một người phụ nữ khác. Elio khi đó cũng mặc trên người một chiếc áo phông màu xanh lam. Sau một lúc, Elio đứng dậy và nhảy cùng Marzia. Những bước nhảy tự tin khác xa với một Elio thường ngày. Chiếc áo phông màu xanh tượng trưng cho việc Elio cũng đang cố gắng trở nên tự tin như Oliver, và bắt đầu thay đổi chính mình.
Và khi câu chuyện tình đi đến hồi kết
Tông màu tươi sáng hoàn toàn biến mất, chuyển thành tông xanh đen u ám khi mối tình của Elio và Oliver kết thúc. Đến cuối phim, bối cảnh chuyển sang mùa đông khi Elio nhận được cuộc điện thoại từ Oliver thông báo rằng anh đã đính hôn với một người con gái và anh sẽ không bao giờ có thể nói với cha mình về mối quan hệ với Elio. Một Elio đau lòng trong bộ quần áo màu đen và trắng ngồi nhìn chằm chằm vào ngọn lửa trong lò sửa.
Trong khoảnh khắc đó, toàn bộ những sắc màu tươi sáng đã biến mất, sắc xanh lam đậm và xám tối bao trùm, để lại một Elio tuyệt vọng, không thể kìm nén được nước mắt, như thể tất cả những gì đã xảy ra chỉ là một phần ảo mộng xa xăm, nhạt nhoà trong ký ức của chàng thiếu niên.
Xem thêm:
- Những người đàn bà của Bóng ma Anh quốc
- Review phim Malignant: Tắt não để xem phim
- Bàn về trang phục trong phim Squid Game (Trò chơi con mực)
–
MENBACK.COM