“Bữa cơm nấu không ngon là lỗi vợ nhưng bắt buộc phải tiết kiệm bằng cách đồ ăn rẻ tiền, ôi thiu là lỗi thằng chồng.”
Mấy hôm nay lên tốc-tốc lại rộ lên cái clip với giọng đọc của anh gì sướt mướt đại ý “Đàn ông phải làm lụng, không có thanh xuân, không được đòi hỏi, không được tôn trọng, không được nghỉ ngơi cho đến khi nằm xuống và nhận được một bó hoa, bó hoa đầu tiên cũng như là bó hoa cuối cùng nhận trong cuộc đời”.
Tất nhiên cái lý luận thút thít này được các cháu tin-tin, đặc biệt là tin-tin đực (mà thường là tệp thất nghiệp, thất bại vì vô dụng) share kịch liệt trong hiện trường kiểu nhấp ngụm cà phê rồi nhìn xa xăm tỏ ra đồng cảm.
Bình thường thì chả nói làm gì nhưng nó rộ lên thành trend nên tội lại phải bỏ chút thời gian, vén mây mù của trời nồm Hà Nội, phóng phím cho mấy lời công đạo.
Đã là đàn ông í mà, bớt thút thít đi. Dẫu biết rằng cả xã hội, cả thế giới đang đấu tranh cho nam-nữ bình quyền nhưng mặc nhiên khi đã sinh ra là đàn ông thì ông có rất nhiều ưu thế so với chị em phụ nữ.
Từ việc nhỏ như đi giữa đường mà mắc đái thì anh cũng có thể giải quyết nhanh hơn quy trình đái không qua ngọn cỏ (trừ khi leo lên mỏm đá) của chị em cho đến việc lớn như sự xông pha, cống hiến, đi sớm về khuya để phát triển sự nghiệp cũng luôn được sự ủng hộ của gia đình và xã hội.
Các anh làm ra 10 phần thì cũng cắt lại 3-4 phần diếm riêng để ăn chơi, nhậu nhẹt với nhau hoặc chí ít là phục vụ nhu cầu cá nhân – tôi lạ déll gì mà khóc.
Thằng nào lên mạng luôn tỏ ra sợ vợ, chăm chút cho gia đình thì đa phần ăn chơi đủ 69 món nhân gian. Đừng cãi tôi.
Còn cái loại làm mãi mà vẫn để cha mẹ, vợ con bị đói, lên mạng chửi chế độ, vào cơ quan chửi sếp, về nhà chửi chó thì mặc nhiên nằm ngoài đối tượng của bài viết này.
Trong một thời điểm sẽ không thấy hợp lý nhưng nhìn toàn cảnh sẽ thấy công bằng. Đàn ông – đàn bà ai cũng khổ như nhau cả. Và hãy xem việc cống hiến, làm ra của cải vật chất là nghĩa vụ của thằng đàn ông.
Bữa cơm nấu không ngon là lỗi vợ nhưng bắt buộc phải tiết kiệm bằng cách đồ ăn rẻ tiền, ôi thiu là lỗi thằng chồng. Nói thế cho nhanh.
Cả đời thằng đàn ông càng thành đạt thì thường sẽ càng biết cách hưởng thụ.
Chủ tịch thì đánh golf bú rượu tây, làng nhàng thì ăn chơi giản đơn hơn, thậm chí thất nghiệp cũng ăn nhậu đều đều.
Tôi sống mấy mươi năm chưa thấy thằng nào làm ra tiền mà cun cút đem hết về cho cha mẹ, vợ con (nhưng thường nó sẽ tỏ ra như thế).
Khi ông 18 tuổi chỉ cần ông đàn hay, hát giỏi, là đội trưởng bóng rổ của trường thì mặc nhiên ông sẽ có vài cô tương tư, thầm yêu trộm nhớ.
Chứ đàn ông lên 30 tuổi rồi mà không có tiền thì ông có biết bay đi nữa thì cũng chả ai thèm nhìn.
Mỗi người sẽ có những khó khăn, trắc trở riêng. Sự nghiệp có lúc hanh thông như cao tốc Nội Bài – Lào Cai nhưng cũng có lúc trúc trắc như đi rừng Trường Sơn mà la bàn bị hỏng.
Nhưng tuyệt nhiên đừng kêu than rằng sao đàn ông khổ quá, vì như thế nó hèn con người. Vừa làm, vừa chơi, vừa hưởng thụ. Có gì mà xoắn?
Như nhiều lần tôi đã dặn, các em chơi facebook hết sức cẩn thận bọn người suốt ngày khen vợ, nịnh vợ công khai. Hoặc lúc nào cũng tỏ ra hi sinh vì gia đình, vì hạnh phúc tương lai…
Loại ấy nếu không dở hơi thì cũng mất nết. Hoặc là cả 2.
Theo Nguyen Khanh
Trở thành người đàn ông tốt hơn với những bài viết trong chuyên mục: Phát triển bản thân.