Rồi đến một ngày nào đó, bạn sẽ thức dậy, nhận thấy rằng trong lòng mình đã không còn nỗi sợ. Giống như thể nó hiểu rằng bạn đã ghi nhớ được bài học mà nó muốn nhắn nhủ, mà không cần phải ở lại nữa.
Tất cả mọi người, ở một khoảnh khắc nào đó trong đời, đều sẽ bắt gặp chính mình đang trơ trọi ở trên giường, khắc khoải nghĩ về ngày mai, tự hỏi cuộc đời của mình liệu sẽ làm được gì, không biết mai sau có làm được thứ mình muốn hay không, rồi sẽ ra sao nếu chính mình thất bại…
Tất cả những điều ấy, đều là phản chiếu của một nỗi sợ vô định tồn tại bên trong mỗi người về tương lai. Và nó sẽ còn luôn xuất hiện trong chính những ngày tháng mà bạn chông chênh nhất.
Nếu có một lúc nào đó phát hiện chính mình đang như thế, mong bạn hãy nhớ điều này.
Cuộc đời này vốn là một cuộc hành trình dài với rất nhiều chặng nhỏ. Mỗi chặng, lại đều tương ứng với một bài học, một thử thách của riêng nó. Chừng nào vẫn chưa tốt nghiệp được một chặng, mỗi người sẽ còn chưa thể đi tiếp đến chặng tiếp theo.
Hành trình của cuộc đời, cũng giống như cách mà Đường Tăng đi tới Tây Trúc, chỉ có thể thành tâm đi từng bước một, tuyệt đối không thể đi tắt, cũng không thể nhờ ai đó cõng mình mà đi qua.
Việc mà chúng ta phải làm cũng như vậy; là bước tới, chứ không phải là dừng lại ở một điểm lưng chừng nào đó và lo lắng về điểm cuối.
Tôi hay nói với các em của mình rằng, hôn nhân là thứ mà mỗi người chỉ nên quyết định một khi đã hoàn tất được chặng hành trình của tuổi trẻ.
Khi còn trẻ, có ba việc quan trọng nhất phải làm được. Một, là hiểu được chính mình, trải qua hỉ nộ ái ố rồi tự mình trưởng thành. Hai, là có được một sự nghiệp, biết rằng cuộc đời của mình từ nay về sau sẽ đi tiếp thế nào. Sau cùng, là tranh thủ làm hết tất cả những điều mà sau này khi trở thành chồng, thành cha thì sẽ không còn cơ hội để làm nữa.
Nhiều người bước vào hôn nhân mà không có được hạnh phúc, cũng là bởi họ chưa kịp hoàn thành được chặng hành trình tuổi trẻ ấy. Vì vẫn chưa trải qua, mà trong lòng vẫn còn nhiều vương vẫn, còn nhiều thứ mà chính mình vẫn chưa thực hiện được, rồi từ đó mà không làm tròn được bổn phận làm chồng, làm cha trong gia đình.
Và có thể chính họ, trong quá khứ, cũng đã lầm tưởng rằng hôn nhân là một thứ đường tắt có thể kéo mình ra khỏi màn sương vô định của nỗi sợ về tương lai.
Vì sao tình yêu của tuổi trẻ thường kết thúc trong cay đắng và đổ lỗi
Có lẽ mọi người đều hiểu rằng mọi tình yêu đến một ngày nào đó đều thay đổi. Và tình...
Read moreDetailsDe Rossi và cái kết đẹp cùng AS Roma
De Rossi và cái kết đẹp cùng AS Roma, một bài viết ngắn đầy ý nghĩa của tác giả Vũ Trung...
Read moreDetailsReview phim Man On Fire: “Ta được thuê để bảo vệ cháu, không phải làm bạn với cháu”
"Ta được thuê để bảo vệ cháu, không phải làm bạn với cháu" - Vệ sỹ John Creasy nói với...
Read moreDetailsReview phim Định mệnh (The Poanist 2002): có những số phận được quyết định bởi sự tình cờ ngoài mọi toan tính
Bài viết review nội dung bộ phim The Pianist (2002). Phim được giải Oscar về đạo diễn xuất sắc nhất...
Read moreDetailsThứ gọi là chiến thắng bản thân, thật ra cũng chỉ là vượt qua được nỗi sợ của chính mình. Mà có lẽ, nỗi sợ là một trong những thứ mà mọi người hay lầm tưởng nhiều nhất.
Nỗi sợ tồn tại ở đó không chỉ để nhắc chúng ta về những nẻo đường tuyệt đối không được đi vào, mà còn là câu hỏi về việc đâu mới là chặng đường đúng. Tương ứng với mỗi điều mà chúng ta lo sợ rằng sẽ xảy ra, cũng tồn với một giải pháp để ngăn chặn tương lai ấy. Khi bạn đã hiểu được về nỗi sợ, bạn sẽ thấy nó là thứ mà có thể sẽ còn thân thiết với chúng ta hơn cả một người bạn.
Ở cuộc đời này, chỉ cần vài năm là một người đã có thể thay đổi đến mức không thể nhận ra. Thứ mà năm xưa bạn từng tự ti không dám với lấy, giờ đã lại là thứ đang nắm được trong tay. Sở dĩ có câu nói sau cơn mưa trời lại sáng, là bởi có những người đi trong màn sương vô định của đêm tối đã dám dũng cảm dấn thân mà bước qua. Đó cũng là lúc mà họ học được về sức mạnh của thứ gọi là hy vọng.
Rồi đến một ngày nào đó, bạn sẽ thức dậy, nhận thấy rằng trong lòng mình đã không còn nỗi sợ. Giống như thể nó hiểu rằng bạn đã ghi nhớ được bài học mà nó muốn nhắn nhủ, mà không cần phải ở lại nữa.
Để rồi sau đấy, mỗi người sẽ chỉ còn một việc duy nhất để làm, đó là lao vào cuộc sống bằng một sự tự tại, để sống cho trọn vẹn từng khoảnh khắc mà cuộc đời này mình may mắn được trải qua.
“Hất tung những giọt sương
Kiêu hãnh trong sự khiêm nhường”
Theo Lu
Nghịch cảnh là báu vật của tuổi trẻ, bình yên là món quà của tuổi già
Nhiều khi mình nghĩ, sẽ thật may mắn nếu mình hiểu được điều đơn giản này khi còn tung hoành...
Read moreDetailsDe Rossi và cái kết đẹp cùng AS Roma
De Rossi và cái kết đẹp cùng AS Roma, một bài viết ngắn đầy ý nghĩa của tác giả Vũ Trung...
Read moreDetailsReview phim Man On Fire: “Ta được thuê để bảo vệ cháu, không phải làm bạn với cháu”
"Ta được thuê để bảo vệ cháu, không phải làm bạn với cháu" - Vệ sỹ John Creasy nói với...
Read moreDetailsReview phim Định mệnh (The Poanist 2002): có những số phận được quyết định bởi sự tình cờ ngoài mọi toan tính
Bài viết review nội dung bộ phim The Pianist (2002). Phim được giải Oscar về đạo diễn xuất sắc nhất...
Read moreDetails