Khi cô đơn không phải là điều đáng sợ, bạn sẽ thấy yêu thích sự tĩnh lặng, thích được đắm chìm trong sự thanh tịnh. Bạn sẽ nghe được tiếng lòng mình và từ đó học được cách kết nối với con người thật của mình. Và đây là cách tôi nhận ra điều đó để vượt qua nỗi cô đơn.
Cách tôi vượt qua nỗi cô đơn
Trong suốt những năm tháng du học, nhiều lần mình phải đối mặt với sự cô đơn trong 4 bức tường. Ở phương Tây, sinh viên đa số mỗi người một phòng chứ không ở chung, ngủ chung, ăn chung như hồi là sinh viên ở Việt Nam. Ngày đầu tiên nhận phòng, đối diện với 4 bức tường sao mà trống trải, nhớ nhà, lo lắng về tương lai…
Ngày ấy, để trốn chạy cảm giác cô đơn, mình thường lán lại chơi ở nhà các bạn khác thật khuya. Để khi về phòng đi ngủ ngay, chứ không phải một mình trong không gian trống vắng. Có lần mình còn xin anh N cho ngủ lại phòng anh vì lý do “chưa quen”. Nói ra có thể nhiều bạn cười. Nhưng ở một mình và đối mặt với sự cô đơn đã từng là điều rất khủng khiếp với mình.
Phải đến khi có dịp học thiền, mình mới quen dần với việc thường xuyên ngồi một mình quan sát chính những suy nghĩ, ý niệm của mình. Mình hiểu ra rằng, cảm giác nhàm chán, sợ nỗi cô đơn, trống trải nếu soi chiếu kỹ chính là cảm giác sợ đối diện với chính mình, với chính suy nghĩ của mình, sợ đối diện với thực tại.
Theo thời gian tập thiền, mình không còn sợ cảm giác cô đơn khi ở một mình nữa. Mình cũng phân biệt được sự khác nhau giữa cô đơn và cô độc. Bạn có thể cô độc (ở một mình) nhưng không cô đơn khi bạn kết nối với chính mình, kết nối với thiên nhiên. Ngược lại bạn có thể rất cô đơn khi ở chốn đông người, thường xuyên gặp gỡ mà thiếu sự kết nối, cảm thông.
Thiền tập giúp mình hiểu ra rằng, cách duy nhất để vượt qua nỗi cô đơn là đối diện với chính nó, làm bạn với chính nó. Bạn sẽ không sợ sự trống rỗng, hư không khi chính bạn là trống rỗng, hư không. Bạn càng chạy chốn khỏi sự cô đơn, cô đơn sẽ ngập tràn khi bạn ở một mình.
Khi cô đơn không phải là điều đáng sợ, bạn sẽ thấy yêu thích sự tĩnh lặng, thích được đắm chìm trong sự thanh tịnh. Bạn sẽ nghe được tiếng lòng mình và từ đó học được cách kết nối với con người thật của mình. Thật tuyệt vời khi bạn vượt qua được ranh giới đó. Khi bạn sẵn sàng đắm chìm trong thanh tịnh, cuộc sống bỗng trở nên tươi đẹp hơn, nhẹ nhàng hơn mỗi ngày dù khó khăn vẫn luôn chồng chất.
Nếu bạn “cảm thấy cô đơn” hay “hạnh phúc khi ở một mình”, hãy đọc ngay bài viết này
Năm 1972, nhà thám hiểm và nhà khoa học người Pháp Michel Siffre đã giam mình dưới một hang động...
Read moreDetailsDe Rossi và cái kết đẹp cùng AS Roma
De Rossi và cái kết đẹp cùng AS Roma, một bài viết ngắn đầy ý nghĩa của tác giả Vũ Trung...
Read moreDetailsReview phim Man On Fire: “Ta được thuê để bảo vệ cháu, không phải làm bạn với cháu”
"Ta được thuê để bảo vệ cháu, không phải làm bạn với cháu" - Vệ sỹ John Creasy nói với...
Read moreDetailsReview phim Định mệnh (The Poanist 2002): có những số phận được quyết định bởi sự tình cờ ngoài mọi toan tính
Bài viết review nội dung bộ phim The Pianist (2002). Phim được giải Oscar về đạo diễn xuất sắc nhất...
Read moreDetails–
TẠP CHÍ MENBACK