Dưới đây là một câu chuyện về những bản hợp đồng bom tấn cho thấy tính cạnh tranh để có được cơ hội ra sân của các ngôi sao tại Man Utd dưới thời Sir Alex. Có vẻ khác với những gì đang diễn ra tại sân Old Trafford hiện nay.
Ít ai nhớ được rằng, trước khi Alan Shearer đạt kỉ lục ghi bàn 1 mùa tại Premier League, người đạt được chúng đầu tiên là Andy Cole. Mùa bóng 1992/93, Newcastle đang chơi ở giải hạng dưới Division 1. Họ dẫn đầu bảng từ đầu mùa giải, nhưng đến tháng 2/1993 có dấu hiệu chững lại khi trải qua 6 trận liên tiếp không thắng cuối tháng 1 và tháng 2 (5 hoà, 1 thua). Newcastle liền phá két đem về Andy Cole với giá 1.75 triệu bảng – kỉ lục của CLB vào cuối tháng 2.
Dù chuyển đến giữa mùa nhưng Andy Cole kịp ghi 12 bàn sau 12 trận giúp Newcastle vô địch Division 1 đầy thuyết phục. Sang mùa 1993/94, phong độ của Andy Cole thăng hoa, khi giành ngôi Vua phá lưới Premier League với 2 kỉ lục: ghi nhiều bàn 1 mùa nhất (34 bàn) và ghi nhiều bàn vào lưới nhiều đội trong 1 mùa nhất (17 đội). Cả 2 kỉ lục này đều được Alan Shearer tái lập vào mùa 1994/95.
Mùa 1994/95, Andy Cole ghi 9 bàn sau 18 trận. Tuy nhiên, vào tháng 1/1995, Andy Cole lại bị bán sang Man Utd. Vụ chuyển nhượng này gây sốc rất lớn vì:
- Giá chuyển nhượng: 7 triệu bảng – kỉ lục của bóng đá Anh khi đó.
- Man Utd là kình địch cạnh tranh top đầu với Newcastle.
- Diễn ra giữa mùa.
Ngay khi chuyển tới MU, Cole ghi 12 bàn sau 18 trận Premier League. Tuy nhiên, anh bỏ lỡ 2 cơ hội ngon ăn trong trận đấu cuối cùng khiến MU bị West Ham cầm hoà và ngậm ngùi nhìn Blackburn lên ngôi với 1 điểm nhiều hơn.
Mùa 1995/96, Andy Cole có mùa đầu tiên chơi trọn vẹn ở Manchester United. Thế nhưng, cầu thủ này thường xuyên bỏ lỡ cơ hội, chỉ ghi vẻn vẹn có 3 bàn trong nửa mùa đầu tiên, và cả 3 bàn đều là những bàn “góp vui”, không có cũng không ảnh hưởng đến kết quả.
Thường xuyên bị các CĐV cũng như giới chuyên môn chỉ trích, mãi tới cuối mùa, Cole lấy lại được phong độ một chút, có 1 số bàn quan trọng, nhưng vẫn thường xuyên trải qua chuỗi 3, 4 trận im tiếng.
Mùa 1996/97, dù Andy Cole từng là bản hợp đồng kỉ lục, nhưng Sir Alex quyết định tìm 1 chân sút khác thay thế.
Ban đầu, MU đem Cole vào làm 1 phần nhằm mua Alan Shearer, nhưng Shearer lại từ chối MU để tới Newcastle với vụ chuyển nhượng đắt giá nhất thế giới.
Sir Alex quyết định đem về Ole Solskjaer.
Trong khi Andy Cole phong độ kém và liên tục gặp chấn thương, Solskjaer có suất đá chính cạnh Cantona và nổ súng tới 18 lần ở Premier League, góp phần giúp MU lên ngôi vô địch.
Solskjaer cũng là chân sút số 1 của MU ở mùa giải đó. Tuy nhiên, 1 tín hiệu tốt là Andy Cole bắt đầu tìm lại cảm giác ghi bàn ở nửa sau của mùa giải.
Mùa 1997/98, Sir Alex đem về Teddy Sheringham.
Dù Cantona giải nghệ nhưng với sự cạnh tranh của 2 chân sút còn lại, Andy Cole lấy lại phong độ và nổ súng đều đặn hơn. Có điều cuối mùa, MU vẫn ngậm ngùi về nhì khi kém Arsenal đúng 1 điểm.
Mùa 1998/99, MU tăng cường thêm lực lượng với bản hợp đồng bom tấn Dwight Yorke với giá hơn 12 triệu bảng.
Có 4 tiền đạo chất lượng cạnh tranh, MU giành cú ăn 3 lịch sử, với bộ đôi song sát Yorke-Cole ăn ý khét tiếng cùng 2 dự bị Solskjaer-Sheringham luôn biết cách toả sáng khi vào thay người.
Không chỉ có vậy, 4 người này tiếp tục thay nhau nổ súng giúp MU ăn thêm 2 chức vô địch Premier League liên tiếp nữa, hoàn thành cú hattrick Premier League đầu tiên trong lịch sử.
Điểm chung của cả 3 mùa giải này là những ai phong độ cao sẽ được đá chính, phong độ thấp phải dự bị, bất chấp giá chuyển nhượng cao như thế nào.
Sang đến mùa 2001/02, với sự cập bến của van Nistelrooy và Forlan, lần lượt những người phong độ thấp khăn gói ra đi. Sheringham phong độ vẫn tốt nhưng ra đi vì không chấp nhận gia hạn 1 năm dù ở tuổi 35. Cặp Yorke-Cole lần lượt bị bật bãi vào giữa và cuối mùa.
Ole Solskjaer – người có giá chuyển nhượng rẻ nhất trong 4 người lại là người trụ lại sau cùng do có phong độ tốt nhất và có suất đá chính bên cạnh trung phong người Hà Lan.
Ole đá chính 2 mùa 2001/02 và 2002/03, trước khi dính chấn thương nặng vào mùa 2003/04.
Nhiều người hâm mộ Quỷ Đỏ cho rằng, là một huyền thoại, là người trong cuộc của giai đoạn vĩ đại nhất của CLB, lẽ ra trên cương vị HLV, Ole phải là người hiểu rõ nhất về tính cạnh tranh vị trí thi đấu, nhưng với cách sử dụng con người hiện nay, Ole khiến hầu hết đều thất vọng.
Xem thêm:
- Sơ đồ 3-5-2 của MU đã #SaveOle như thế nào?
- Phân tích lối chơi của các đội bóng tại Premier League 2021/22
- Vấn đề thực sự của hàng công Manchester United