Khi mùa giải Champions League năm nay khép lại, hẳn đây sẽ là mùa giải kỳ lạ nhất từng đến với giải đấu danh giá này. Trong đó, một yếu tố thực sự khiến tôi lưu tâm khi bàn về chất lượng của giải đấu, thứ làm thay đổi khá nhiều kịch bản mà giới mộ điệu có thể nghĩ ra. Đó là thể thức “Tournament” mà Champions League khoác lên. Vậy sự khác biệt mà nó mang lại nằm ở đâu?
World Cup, Euro, Copa America…nhắc đến chúng nghĩa là bạn nhắc đến giải đấu chỉ gói gọn trong khoảng 1 tháng trời, với mật độ các trận đấu diễn ra liên tục. Với các đội bóng, các cầu thủ được tập trung theo kiểu “trại lính” trong quãng thời gian này. Để làm nên chiến thắng ở thể thức như vậy, tính điểm rơi phong độ là ưu tiên hàng đầu khi phải so sánh với chuyện đẳng cấp ra sao. Vì lẽ đó, bất ngờ đến ở World Cup, Euro…là vượt trội so với hành trình dài trong 9 tháng trời như Champions League. Bởi nếu bạn thấy ngoài Hi Lạp ( Euro 2004), Đan Mạch (Euro 92), thì những Croatia (World Cup 98), Hàn Quốc, Senegal (World Cup 2002) xuất hiện liên tục. Trong khi nhìn sang Cúp C1 ngày xưa hay UCL bây giờ, đó là thứ cực kỳ xa xỉ, khi cơn địa chấn kiểu như FC Porto, Monaco 2004, Atalanta 2020 là cực kỳ hiếm hoi. Bởi ở đấy, chỉ có tiếng nói đẳng cấp mới quyết định tất cả. Vì yếu tố “điểm rơi” này, bạn đang thấy một Olympique Lyon hoàn toàn xa lạ với hình ảnh bết bát ở Ligue 1 năm nay.
Với bản quyền Ligue 1 mà SSPORT nắm giữ, tôi may mắn được chứng kiến các trận đấu mùa này của Mãnh sư. Chỉ sau vài trận đầu mùa, chủ tịch Jean Michel Aulas quyết định trảm HLV Sylvinho khi nhận ra chuyện thay thế Bruno Genessio là một thất bại. Tháng 10.2019, Rudi Garcia được tuyển mộ với kỳ vọng về kinh nghiệm ở Ligue 1 sẽ giúp Lyon tìm lại hi vọng cho mùa giải. Nhưng không! Khi sự trầy trật đeo bám họ cho đến tận ngày Ligue 1 phải tạm ngừng vì COVID – 19 với vị trí thứ 7 hèn kém, nghĩa là Mãnh Sư sông Rohne còn chả đủ sức giành được vé an ủi dự Europa League. Nhưng khi Champions League trở lại vào tháng 8, không ai có thể tin vào màn trình diễn xuất thần của đội bóng này. Hình ảnh khiến tôi nhớ đến những bất ngờ mang tính thời điểm mà thể thức “Tournament” từng cho thấy.
Ở một mùa giải UCL thông thường, phong độ của các đội bóng thường trồi sụt bởi mật độ thi đấu dày của giải quốc nội. Như thất bại trong trận El Derbi có thể tác động thế nào đến hưng phấn của Real Madrid, chấn thương, thẻ phạt cho đến những va chạm cuộc sống đời thường. Trong hoàn cảnh đấy, chỉ đẳng cấp lẫn kinh nghiệm mới khỏa lấp điều này. Ngược lại, mùa giải UCL năm nay có thể thức hoàn toàn mới khi các đội bóng đều đã kết thúc giải vô địch quốc gia, và chỉ chuyên tâm cho thử thách ở Bồ Đào Nha. Trong đó, yếu tố điểm rơi phong độ được xem là then chốt quyết định đến thành công.
Xem Lyon trình diễn, ngoài phong độ xuất sắc của hàng công, thì chuyện họ vượt qua Juventus lẫn Manchester City có dấu ấn lớn của hàng thủ, nơi thi đấu khá tệ trong vài mùa giải gần đây khi từ kỷ nguyên của Bruno Genessio đến Rudi Garcia, thì Mãnh Sư đều chọn lối đá lấy công bù thủ. Ngược lại, vào thời điểm này họ nhấn mạnh lối đá phòng ngự lạ lẫm với sơ đồ 3 trung vệ giăng ngang hết sức thành công. Nhìn cách Marcelo theo kèm Gabriel Jesus, đến Marcal bắt chết Sterling thực sự khiến tôi ngạc nhiên nếu so với phong độ của họ vài mùa gần đây. Trong khi ở hàng công, nếu cứ chơi bùng nổ như vậy, thì làm gì có chuyện họ phải về tận thứ 7 mùa này ở Ligue 1.
Khó để nói Lyon sẽ trình diễn thế nào trước Bayern Munich, nhưng tôi tin đấy sẽ là phiên bản Lyon tốt nhất trong vài năm gần đây, trong đó yếu tố “điểm rơi” phong độ được HLV Rudi Garcia tính toán cực kỳ thành công. Và nếu Hi Lạp, Đan Mạch từng tạo nên những cú sốc vang chấn địa cầu, thì các CĐV Lyon chả có lý do gì để không dám mơ mộng vào thời điểm này.
—
Tạp chí Đàn ông Menback
Nguồn: Le Foot