Cách đây mấy ngày ở một ngôi chùa lớn tại TP.HCM tổ chức khai mạc “Khoá tu mùa hè” thu hút hàng nghìn lượt sinh viên tham gia. Buổi tối trong khuôn viên nhà chùa có tổ chức cho các em các bài tập thể nên không khí rất sôi động.
Nhân dịp này nhiều người đã ác ý ghép nhạc vũ trường vào hình ảnh buổi giao lưu văn nghệ rồi up lên TikTok, Facebook câu like khiến nhiều người hùa theo chửi nhà chùa biến chất, biến nơi tôn nghiêm thành bar, sàn các thứ… khiến tôi rất phiền lòng nên đành gõ vài dòng ý kiến.
Bất cứ một triết lý hay giáo lý nào muốn tồn tại lâu dài thì phải gắn bó, gần gũi, thiết thực với số đông quần chúng.
Còn nếu thích nói những chuyện cao siêu diệu vợi, đi mây về gió, vừa kéo ke vừa đăng bài đạo lý thì mời đến với động xào đồ của một số anh chị showbiz bị quân triều đình đọc lệnh vừa qua.
Anh chị tinh tướng online có một đặc điểm cố hữu ấy là rất thích chê bai những thứ mình không hề hiểu, cứ nghĩ tới Phật, chùa là auto chuyển sang chế độ trầm tư, khói hương mù mịt.
Thứ nhất, “Khoá tu” là một lựa chọn dành cho tất cả mọi người quan tâm và tham gia cái này không phải để trở thành thầy chùa, sư cô.
Vì thế các hoạt động trong “Khoá tu” khá đa dạng nhằm phù hợp với lứa tuổi người tham gia miễn không vi phạm thuần phong mỹ tục, không vi phạm pháp luật là được. Ok chưa?
Thứ hai, khuôn viên nhà chùa vừa là nơi tu học nhưng cũng là nơi phù hợp để diễn ra các hoạt động cộng đồng.
Hàng nghìn bạn trẻ về đây sinh hoạt hè, múa hát đồng ca, vui đùa với nhau có tốt hơn việc lao vào những cuộc ăn chơi thâu đêm suốt sáng, đắm chìm trong tệ nạn hay không? Hỏi là đã trả lời.
Thứ ba, về bản chất – Khóa tu là hoạt động thực tập đời sống tâm linh theo lời Phật dạy trong một thời gian nhất định.
Có những mâu thuẫn nội tâm không thể giải quyết được nhưng cuối cùng đã tháo gỡ được khi tham gia khoá tu.
Vui chơi, tiếp xúc với cộng đồng, điều mà nhiều em đã quên mất sau một thời gian đắm chìm trong thế giới ảo của mạng xã hội. Thế thì có gì sai?
Thứ tư, nhạc nhẹ hay nhạc mạnh, đèn chùm hay hoa đăng, ngồi thiền hay hát đồng ca… thì cũng chỉ là hình tướng. Miễn sao không gây hại là được.
Đến chùa tụng kinh cũng được, ngắm cảnh cũng được, chụp hình up Facebook cũng được, hùa theo phong trào cũng được… miễn còn biết đến chùa là được. Có gì mà căng?
Nửa đêm bị thủng lốp xe nơi đường vắng mà có người vá dùm, thì người đó là Bồ tát dù rằng hình tướng chỉ là một cậu thanh niên xăm trổ, mặt mũi lấm lem dầu máy.
Đang đi qua đường bỗng dưng có người hét lên “cẩn thận” giúp mình đứng lại suýt bị chiếc xe mất phanh đâm vào thì người đó là Bồ tát dù đó chỉ là một người ăn xin rách rưới.
Tu không phải là gì xa xôi, “tu” nghĩa là sửa, đó là lý do xe cộ định kỳ phải trung tu, đại tu. Mỗi người có một cách sửa mình khác nhau vì khí chất, đặc điểm mỗi lứa tuổi khác nhau.
Chấp vào hình tướng rồi chửi hình tướng khác chỉ vì mình thấy nó không phù hợp, điều đó là không nên, tôi chê nghe chưa?
Lên mạng cái gì vui thì xem, cái gì khiến bận lòng, bực bội thì next, đó là phương pháp tu đơn giản nhất mà ai cũng có thể thực hành.
Nói như anh Đen Vâu bạn tôi: “Và thường thì những người hiểu biết, lại là người rất ít chê bai” trong lời bài hát Ai Muốn Nghe Không.
Khép cái loa lại trước những điều mình chưa hiểu, đó là công đức.
Theo Nguyen Khanh (Anh Ba Sài Gòn).
Tu thân: đàn ông “tu” thế nào cho đúng?
Nếu ngay cái đầu tiên, mà anh em đàn ông thấy sao càng tu, càng khổ, càng không hạnh phúc,...