“Mặc dù tôi thường xuyên mất phương hướng và trải qua nhiều giai đoạn tự hoài nghi bản thân nhưng tôi nghĩ rằng tôi được hướng dẫn bởi một năng lượng vượt qua tất cả chúng ta và tôi không nói về tôn giáo. Tôi nói về loài người và cách mà lòng trắc ẩn và đạo đức mà chúng ta phản ứng với thế giới xung quanh. Điều đó có thể giúp chúng ta tiến về phía trước nhưng cũng giúp ta tìm ra mình là ai và lý do ta được sinh ra. Và tôi nói “chúng ta” bởi vì cái “tôi” sẽ là gì nếu nó tồn tại riêng lẻ mà ở đó không có những “người khác?
Bạn thấy mình thực sự sống có ý nghĩa từ năm bao nhiêu tuổi?
Từ nhận định rõ ràng này, rằng cuộc sống cần sự sẻ chia và chung sống với người khác, tôi đã hiểu rằng bất kể giới tính, màu sắc, tư tưởng của mọi người tôi đều phải đối xử với họ một cách tôn trọng. Với sự tôn trọng và lòng tử tế, chúng ta sẽ xây dựng một thế giới tốt hơn và đó là nơi chúng tôi có thể để lại một di sản tích cực.
Đó là cái nhìn và hiểu biết của tôi đối với cuộc sống ở thời điểm hiện nay: Hướng tới mục tiêu để lại một di sản tích cực. Để tồn tại và sống trong tâm trí, trái tim mỗi người chứ không chỉ tồn tại và sau đó biến mất.
- Xem thêm: Bạn tốt không cần ngày nào cũng thấy mặt
Người ta thường nói “một tâm hồn lành mạnh trong một cơ thể khỏe mạnh”. Và tôi nhận ra bản thân mình, ít nhất là tôi cố gắng nhiều hơn nữa để phù hợp với phương châm này. Mặc dù tôi có nhiều nỗi đau do những nỗ lực của tôi gây ra, tôi vẫn tiếp tục hiểu điều này là không thể thiếu trong cuộc sống. Không có thử thách nào mà không đau đớn và không có sự tiến hóa nào mà không có thử thách. Do đó, thông qua ý tưởng này, nhiệm vụ của tôi được đặt ra.
Tôi ước tôi có thể giúp mọi người hiểu nỗi đau của họ, dù là thể chất hay tinh thần, bằng cách chiến đấu với chúng và sử dụng chúng như một phương tiện để trưởng thành, hoặc bằng cách học cách tránh chúng nếu không cần thiết. Tôi muốn giúp mọi người tìm thấy sự cân bằng và truyền cảm hứng cho họ. Tôi muốn nhìn thấy những nụ cười và nghe ai đó nói với tôi “nhờ có bạn mà tôi đã không từ bỏ”.
Trên đây là đoạn viết của một thanh niên 22 tuổi. 22 tuổi thôi các bạn ạ. Bạn ấy là Thomas – con trai của chủ hãng bia Mandrin nổi tiếng vùng Isère mà ai ở Grenoble (Pháp) cũng biết. Thay vì thừa kế & quản lý di sản doanh nghiệp của bố, Thomas tự lựa chọn con đường riêng của mình. Để hiểu cuộc sống bên ngoài, anh đi làm thuê ở nhà hàng Obobun bán bún bò Nam bộ ở Pháp (chủ nhà hàng là anh Viết Phong, ban đầu là khách hàng giờ là người bạn thân thiết của mình).
Cái mình thích khi tình cở đọc tâm sự của Thomas (qua bản dịch của anh Phong) là khi nhìn lại mình ở giai đoạn tuổi trẻ tôi thấy mình không rõ ràng: lý tưởng sống. Bạn đi làm, bạn kiếm tiền, bạn tụ tập bạn bè, đi chơi, đi nhậu ….. nhưng kể từ thời điểm nào bạn thấy mình sống một cuộc sống thực sự có ý nghĩa?
“Từ nhận định rõ ràng này, rằng cuộc sống cần sự sẻ chia và chung sống với người khác, tôi đã hiểu rằng bất kể giới tính, màu sắc, tư tưởng của mọi người tôi đều phải đối xử với họ một cách tôn trọng. Với sự tôn trọng và lòng tử tế, chúng ta sẽ xây dựng một thế giới tốt hơn và đó là nơi chúng tôi có thể để lại một di sản tích cực. Đó là cái nhìn và hiểu biết của tôi đối với cuộc sống ở thời điểm hiện nay: Hướng tới mục tiêu để lại một di sản tích cực. Để tồn tại và sống trong tâm trí, trái tim mỗi người chứ không chỉ tồn tại và sau đó biến mất”.
Ở tuổi 22, Thomas hình như đã tìm thấy con đường mà cậu ấy sẽ đi, sẽ làm việc & sẽ sống một cách có ý nghĩa. Cậu có thể rất nhiều tiền, đủ giàu hoặc chỉ sống đủ tiêu như nhiều người bình thường trong thế giới này. Nhưng tôi tin chắc rằng cậu ấy sẽ hạnh phúc khi có được cảm giác “mình đang sống có ý nghĩa”, có ý nghĩa cho mình, cho những người xung quanh & cho cộng đồng.
Tôi thực sự thích cách suy nghĩ của cậu thanh niên chưa hề quen biết này. Và có chút gato. Giá như mình biết sống có ý nghĩa sớm như cậu ấy.
Bạn thấy mình thực sự sống có ý nghĩa từ năm bao nhiêu tuổi?
Nguồn: Mr. BrandSon