Sử dụng người tài là tư duy từ thời phong kiến, được thêu dệt qua các câu chuyện giai thoại dễ làm siêu lòng người.
Thực ra thì người tài hoa thường hay có những yêu cầu quái đản, sự cam kết không cao, phát huy chủ yếu trong điều kiện tổ chức suy thoái, nhưng môi trường vẫn còn nhiều đất diễn.
Nhân tài và phát triển tổ chức
Trong môi trường cạnh tranh, thì người tài năng thường nảy sinh trong những tổ chức mạnh, có thể chế rõ ràng và có nhiều người giỏi xung quanh họ. Thường trong tổ chức này, thì chỉ có tổ chức là trung tâm chứ không đề cao tính cá nhân. Người tài chính là sản phẩm của tổ chức. Họ là những người có giá trị chia sẻ với tổ chức, cam kết với nhiệm vụ, và phát huy tốt năng lực cá nhân.
Như vậy, người tài đích thực thì ngoài năng lực họ thường thăng hoa nhờ hai điều kiện: 1. Là gặp thời; 2. Hoạt động trong tổ chức mạnh. Chứ không có người tài cá nhân tạo nên thành quả. Quản trị nhân tài không phải là gọi những người tài về, mà là xây dựng môi trường quản trị để những người bình thường phát huy hết tiềm năng và gắn bó với tổ chức.
Tư duy tìm người tài về là tư duy cũ kỹ, không còn phù hợp với thời cuộc, đặc biệt không thể phù hợp với doanh nghiệp trên 10 năm tuổi, đã định hình tổ chức, rủi ro tổ chức sẽ rất cao.
Lúc công ty 4-5 tuổi lại đang gặp thời, làm như thế có thể thành công, nhưng nay lãnh đạo đã khác, tổ chức đã khác, thị trường đã khác, mà vẫn giữ thói quen cũ là không ổn.
Bạn không thể hy vọng kết quả mới bằng những tư duy và cách làm cũ. Tổ chức tốt tự khắc nảy sinh ra người tài. Ngược lại, người tài thiếu tính tổ chức và kỷ luật, đặt cá nhân lên trên, sẽ phá hủy tổ chức.
Quản trị ngày nay là làm sao để những người bình thường có được những đóng góp tài năng.
Nguồn: chuyên gia Đỗ Tiễn Long