Chơi bóng cho Real Madrid luôn là mục tiêu hướng tới hàng đầu của những cầu thủ bóng đá, vì sao lại như vậy?
Trong những năm qua, số lượng các cầu thủ từng chia sẻ “ước mơ” được chơi cho Real Madrid là nhiều vô kể. Một số người, như Thibaut Courtois và Eden Hazard trong những ngày còn ở Chelsea, đã nói như vậy như một phần của nghi thức tán tỉnh, khi biết rằng tình cảm của họ đã được đáp lại.
Gần đây, câu hỏi lớn đối với Real là liệu họ vẫn còn sức hút và có thể lôi kéo hai siêu sao của thế hệ này là Kylian Mbappe và Erling Haaland cập bến Bernabeu thời gian tới hay không?
Real Madrid là ước mơ của mọi cầu thủ
Để có thể hiểu được sự hấp dẫn của đội bóng Hoàng Gia Tây Ban Nha, chúng ta phải lật lại những trang sách của cuốn “Lịch sử bóng đá”. Khi đó chúng ta sẽ hiểu được tại sao cơ hội gia nhập Real Madrid lại lôi cuốn đến vậy. Hãy bắt đầu với cầu thủ vĩ đại nhất lịch sử đội bóng là Cristiano Ronaldo.
Sau tất cả những lời bàn tán sôi nổi xung quanh việc trở lại Manchester United vào mùa hè năm ngoái, CR7 đã dành phần lớn quãng thời gian đầu tiên ở Old Trafford mong muốn được chuyển đến Tây Ban Nha.
Năm 2006, anh ấy xuất hiện cùng với Juan-Miguel Villar Mir, ứng cử viên (không thành công) trong cuộc bầu cử chủ tịch của Real Madrid .
Vào mùa hè năm 2008, anh ấy công khai cố gắng thiết lập một thương vụ chuyển nhượng đến Madrid. Chủ tịch FIFA khi đó là Sepp Blatter đã nói rằng điều nó sẽ tương đương với “chế độ nô lệ thời hiện đại” nếu cản trở giấc mơ của anh ấy. United đã có thể giữ chân ngôi sao của mình thêm một năm nữa trước khi điều không thể tránh khỏi xảy ra.
Có một sự ngưỡng mộ tương đối dành cho Paul Pogba tới từ thượng tầng của Bernabeu, nhưng tiền vệ của Manchester United dường như chỉ đang nói ra điều hiển nhiên ở mùa giải trước khi anh ấy nói: “Tất nhiên mọi cầu thủ đều thích chơi cho Real Madrid và sẽ mơ về điều đó. Đó là giấc mơ của tôi, vậy tại sao không một ngày nào đó?”
22 câu nói của Johan Cruyff có ảnh hưởng lớn nhất đến bóng đá
Những câu nói của Johan Cruyff (25/4/1947 - 24/3/2016) thể hiện triết lý bóng đá mang tầm nhìn vượt thời...
Nhưng không phải tất cả
Nhưng không phải ai cũng mong muốn được tới chơi bóng tại thủ đô của Tây Ban Nha. Cả Fernando Torres và Sergio Aguero đều nói rằng, vì lòng trung thành với Atletico Madrid, họ sẽ không bao giờ gia nhập Real, và Paul Scholes thì luôn tỏ ra do dự với việc ra nước ngoài thi đấu.
Nhưng, dù là một trong số những người thần tượng Zidane từ nhỏ và thế hệ dải ngân hà đầu tiên hay thứ hai do Cristiano Ronaldo dẫn dắt, Real Madrid đều có một sự huyền bí và quyến rũ khiến nhiều cầu thủ khó có thể cưỡng lại được.
Steven Gerrard luôn khẳng định anh rất vui vì đã từ chối những lời mời gọi của Chelsea vào giữa những năm 2000 để ở lại Liverpool, nhưng ngay cả anh cũng thừa nhận mình luôn băn khoăn về khả năng khác. “Có thể bạn nhìn lại và nghĩ”, “Hãy tưởng tượng chơi cho Madrid trong một hoặc hai năm”, Gerrard nói với đồng đội cũ của anh ấy ở Liverpool, Jamie Carragher trong một podcast. “Hãy tưởng tượng đến và chơi cho (Jose) Mourinho ở Champions League. Đó sẽ là một trải nghiệm khó tin. Tất nhiên rồi. Nhưng nó đã không xảy ra.”
Michael Owen thừa nhận anh cảm thấy mâu thuẫn khi rời Liverpool đến Real Madrid vào năm 2004. Anh đã khóc trên đường đến sân bay và cảm thấy như “bị tra tấn” bởi ý nghĩ rời CLB mà anh đã gắn bó từ nhỏ.
Tuy nhiên, trong cuốn tự truyện Reboot của mình, anh ấy nói rằng anh ấy không thể thoát khỏi cảm giác rằng “nếu tôi nói không với Real Madrid, đó có thể là một sự hối tiếc sẽ kéo dài suốt phần đời còn lại của tôi. Nếu tôi không muốn trở thành một phần của một CLB như vậy thì ý nghĩa của việc tôi chơi bóng là gì?”
Đối với Owen, hiện thực tại Real không giống như những gì anh tưởng tượng. Anh ấy trở lại Anh một năm sau đó, nói rằng anh ấy thậm chí còn nhớ cả những cơn mưa.
Hazard thì trông giống như một trong những cầu thủ mà việc gia nhập Real là đích đến, chứ không phải điểm xuất phát cho một hành trình đầy vinh quang.
“Chơi cho Real Madrid là một công việc không hề đơn giản – bạn phải đối mặt với các bè phái trong phòng thay đồ, chính trị trong phòng họp kèm theo sự thiếu kiên nhẫn đến từ các khán đài, nơi người hâm mộ nhanh chóng quay lưng lại với bất kỳ cầu thủ nào được báo chí thể thao Madrid xác định là căn nguyên dẫn tới thất bại của đội bóng.”
Đơn giản Real Madrid là câu lạc bộ bóng đá vĩ đại nhất
Nhưng, dưới một góc nhìn khác, Real Madrid đã 14 lần vô địch cúp châu Âu, nhiều hơn 7 lần so với CLB giàu thành tích tiếp theo (AC Milan). 14 chiến thắng đó bao gồm 8 ở Champions League hiện đại, 5 trong số đó đến từ 8 mùa giải gần nhất.
Theo truyền thống, họ – mặc dù có lẽ không phải ở thời điểm hiện tại – có đội hình quyến rũ, nhiều sao nhất hành tinh. Sự hào nhoáng và tiềm năng thương mại mà họ sở hữu là không thể sánh được. Và bạn sẽ được trả lương hậu hĩnh để sống ở một trong những thành phố tuyệt vời nhất của Châu Âu, nơi mùa hè ấm hơn rất nhiều và mùa đông nhẹ nhàng hơn rất nhiều so với ở Anh. Có quá nhiều sự hấp dẫn.
Khó có CLB nào khác có thể cạnh tranh được với những điều kể trên. Barcelona khi còn Messi đang ở đỉnh cao có thể tuyên bố một cách rõng rạc rằng họ đã có thể làm lu mờ kình địch trên sân cỏ trong một khoảng thời gian và sau đó nhanh chóng sánh ngang với sức hấp dẫn của Real Madrid trên thị trường chuyển nhượng, nhưng cuối cùng sự phung phí đã đưa họ vào một tình cảnh khổ sở về mặt tài chính.
Manchester United thích tự mô tả mình là CLB lớn nhất thế giới, nhưng khó có thể thấy một chỉ số nào từ – thành công lịch sử, thành công gần đây, cơ sở người hâm mộ toàn cầu, thậm chí cả thành tích thương mại – mà họ có thể khẳng định là vượt trội hơn Real.
Nói về các đối thủ của Real là một chuyện – tất cả các “CLB giàu truyền thống”, nhưng đặc biệt là Real Madrid – với tư cách là một doanh nghiệp, như một tổ chức văn hóa, hoặc quan trọng là, vẫn luôn như một biểu tượng vĩ đại trong tâm trí của các cổ động viên và đặc biệt là những người có đủ tài năng và đủ may mắn để theo đuổi ước mơ của họ.
Theo: ZujuGP.
Góc khuất kinh tởm của bóng đá: Tiết lộ từ nhà báo Romain Molina
Càng biết nhiều điều hơn về những góc khuất của bóng đá, chúng ta sẽ càng ghét nó. Có lẽ...