Một quyết định dứt khoát và đầy bất ngờ đã được đưa ra. Chủ tịch Tottenham Daniel Levy quyết định chấm dứt thế giới đầy nhiệt huyết của Mauricio Pochettino. Một nguồn năng lượng hoàn toàn khác được khỏa lấp, sức hút riêng biệt mà Jose Mourinho tạo ra. Một sự thay đổi phải nói là xuất sắc trong thời điểm hiện tại của CLB, nếu họ chỉ nghĩ rằng những vấn đề hiện tại với đội bóng chỉ là những vở kịch và lời đồn đoán. Một phong cách huấn luyện hoàn toàn mới sẽ xuất hiện, điều quan trọng là, tất cả mọi thứ có giúp Tottenham thắng trận trở lại?
Tottenham sẽ chơi thế nào dưới thời Jose Mourinho?
Sự thật là đội bóng được Jose Mourinho tiếp quản đang chơi không hề ổn. Ai cũng biết điều đó, những vấn đề tại Spurs đã diễn ra trong một quãng thời gian dài hơn mọi người nghĩ. Khi bạn quan sát đường biểu diễn xu hướng bàn thắng kì vọng, điều hiển hiện nhất là đội bóng này đã ngừng trở thành một đội bóng chơi áp đặt đối thủ, tạo ra những cơ hội ăn bàn ngon ăn và hạn chế điều tương tự từ đối phương từ tháng 4 năm 2018. Họ đã có thể chống lại quy luật của bàn thắng kì vọng trong quãng thời gian đẹp nhất của mình ở năm 2019, nhưng không thể chống lại quy luật ấy quá lâu trước khi nó được hiện thực bằng những kết quả.
Một điểm đáng chú ý nữa là Spurs đã không còn gây áp lực đúng theo cách họ đã từng làm được, và đáng chú ý là điều này đã diễn ra trong một quãng thời gian đủ dài. Số lượng đường chuyền Spurs để đối thủ thực hiện trước khi họ có một nỗ lực phòng ngự nhằm đoạt lại bóng đã gia tăng một cách đáng kể từ khi sự thay đổi về xG kể trên bắt đầu diễn ra. Họ đã không còn là một cỗ máy pressing.
Đó dường như không phải là sự lựa chọn rõ ràng của Pochettino, nhưng nó đã thực sự không cho thấy sự phù hợp với đội bóng. Câu hỏi bây giờ là việc liệu Mourinho có tiếp tục với định hướng chơi bóng hiện tại, hay sẽ có một sự xoay chuyển lớn, mang cường độ chơi bóng đặc trưng trở lại với đội bóng. Thông thường bạn sẽ nghĩ bất cứ đội bóng nào của Mourinho sẽ đều không phải là một tập thể lựa chọn lối chơi pressing tầm cao, nhưng đó là thứ chính HLV này không đồng tình. Đích thân Jose Mourinho đã từng phát biểu về sự thích nghi của mình với những cầu thủ mình có.
“Bạn có thể so sánh Porto của tôi với Liverpool bởi chất lượng cầu thủ của cả hai đội bóng. Đó là một trong những tập thể xuất sắc nhất tôi từng huấn luyện trong khả năng chuyển trạng thái từ tấn công sang phòng ngự. Khi để mất bóng, chúng tôi xâu xé đối thủ như những con chó điên và đoạt loại bóng chỉ trong hai giây. Tại Real Madrid, tôi đã sở hữu tập thể phản công trực diện nhất của mình, bởi khi ấy tôi sở hữu một Di Maria trẻ trung, một Ronaldo trẻ trung, một Higuain trẻ trung và một Benzema trẻ trung. Chúng tôi đả bại tất cả các đối thủ ở các tình huống chuyển trạng thái từ phòng ngự sang tấn công.Tại Inter, tôi đã sở hữu tập thể phòng ngự lùi sâu xuất sắc nhất của mình. Với những con người như Materazzi, Samuel, Lucio, Cordoba trong hệ thống ấy, bạn có thể chơi 5 giờ đồng hồ mà không để thủng lưới. Vì thế, những cầu thủ mới tạo nên lối chơi nhất định của đội bóng.”
Theo lời Mourinho, liệu HLV này sẽ thích nghi thế nào với những cầu thủ mình có? Hãy bắt đầu với các trung vệ, không có gì phải bàn cãi về chất lượng của cặp đôi Toby Alderweireld và Jan Vertonghen, cặp trung vệ xuất sắc nhất Ngoại hạng Anh trong 5 mùa giải gần nhất. Và một sự thật rằng họ không phải những trung vệ trong hệ thống phòng ngự lùi sâu như Mourinho từng có tại Inter. Thêm nữa, nhiều khả năng ít nhất một trong hai người sẽ ra đi trong kì chuyển nhượng mùa hè tới, và rất có thể, vị tân HLV sẽ có những thay đổi xung quanh vị trí trung vệ, những trung vệ với kĩ năng số một là khả năng ngăn cản các tình huống tấn công của đối thủ. Nhưng trong quãng thời gian còn lại của mùa giải này, trong tay Mourinho đang là những trung vệ thích nghi tốt hơn trong một hệ thống yêu cầu một hàng phòng ngự dâng cao. Không chỉ Alderweireld và Vertonghen, Davinson Sanchez và Juan Foyth cũng là những trung vệ tương đồng ở phạm vi hoạt động ấy.
Giờ thì có vẻ chúng ta sẽ được chứng kiến một phiên bản Porto hơn là Inter, nơi hệ thống chơi bóng của Mourinho luôn được đẩy cao với những cầu thủ thích hợp với định hướng ấy. HLV người Bồ Đào Nhà cũng có xu hướng sử dụng một số 10 với khả năng gây áp lực một cách mạnh mẽ, vai trò sở trường của Dele Alli. Cầu thủ người Anh là người dẫn đầu tại Spurs ở khả năng gây áp lực mỗi 90 phút tại Spurs trong hai mùa giải gần nhất, trong khi có kĩ năng xâm nhập vòng cấm bằng sự cơ động của mình và có được những bàn thắng Mourinho vốn dĩ yêu cầu từ một số 10. Bất chấp những vấn đề xung quanh tại Manchester United, cho đến thời điểm hiện tại, Jose Mourinho vẫn là người khai thác tối đa khả năng của Jesse Lingard, một cầu thủ có cùng tư chất chơi bóng như Alli nhưng không có chất lượng tốt bằng cầu thủ của Spurs. Nói đơn giản thì chẳng có lí do gì để sự kết hợp này không khả thi và hiệu quả.
Trong hai trận đấu đầu tiên của Mourinho tại Spurs, đã có một vài điểm bất ngờ xuất hiện. Harry Kane, người chơi cao nhất trên hàng công đã tạo ra những áp lực thường trực hơn lên hàng ngang phòng ngự cuối cùng của đối thủ. Có thể Kane đã bị bắt việt vị nhiều hơn, nhưng đó là ví dụ cho sự thích nghi cho một vai trò có những khác biệt so với thời điểm trước đó. Ba bàn thắng từ bốn pha dứt điểm từ bóng sống sau hai trận đấu là một thống kê có lẽ không thể ấn tượng hơn. Có quá nhiều bài viết đã chỉ ra những thống kê về dứt điểm của Kane đang đi xuống một cách rõ rệt trong thời điểm cuối của nhiệm kì Pochettino, và chúng ta sẽ cần đợi thêm một khoảng thời gian nữa, trước khi có thể đưa ra đánh giá chính xác nhất về những thay đổi có thể được tạo ra dưới thời Jose Mourinho.
Một tiền vệ cánh trái của Mourinho sẽ có được sự tự do trong việc dâng cao và xâm nhập.
Một điểm đáng chú ý khác là sự chú trọng sử dụng những cầu thủ tốc độ của Mourinho, điều trực tiếp được hiện thực hóa trên sân cỏ với việc sử dụng Lucas Moura ở hành lang cánh phải. Mourinho luôn là người có thiên hướng xoay chuyển những cầu thủ chạy cánh đầy biến ảo trở thành những cầu thủ chơi biên với kỉ luật chiến thuật rất cao, và sẽ không ngạc nhiên khi chúng ta chứng kiến một phiên bản khác của Willian từ Moura. Erik Lamela có thể sẽ là một sự lựa chọn còn phù hợp hơn ở vị trí ấy xét trên khía cạnh phòng ngự. Tốc độ là điều cầu thủ người Argentina không mạnh như Moura, và đó cũng có thể là một phần lí do cầu thủ này không thực sự phù hợp với phong cách chơi phản công, so với định hướng gây áp lực và kiểm soát trận đấu của Pochettino.
Ở cánh đối diện, một tiền vệ cánh trái của Mourinho sẽ có được sự tự do trong việc dâng cao và xâm nhập, như cách HLV người Bồ Đào Nha đã từng áp dụng tại Chelsea và Real Madrid. Vai trò có lẽ không thể phù hợp hơn với vị trí ấy. Đó sẽ không phải là khả năng sáng tạo và kĩ năng đi bóng như Eden Hazard đã từng làm, nhưng nếu bạn cần một phiên bản với ngân sách hợp lý hơn của con quái vật Ronaldo vào năm 2012, thì đây là sự lựa chọn khả dĩ.
Hàng tiền vệ sẽ là nơi bạn không tìm thấy nhiều sự thú vị. Eric Dier và Harry Winks là lựa chọn cho cặp tiền vệ trụ ở hai trận đấu đầu tiên, nơi cả hai thực sự có những giới hạn nhất định. Winks có thể là một mẫu tiền vệ trung tâm chơi điềm tĩnh trong những lựa chọn chuyền bóng của mình, theo phong cách của những Michael Carrick hay Gareth Barry, nhưng vấn đề là tiền vệ người Anh thường đưa trái bóng đến những cầu thủ phát triển bóng theo chiều sâu của đội, hơn là việc tự mình gánh vác nhiệm vụ ấy. Điều đó không có vấn đề gì quá lớn, nhưng vấn đề ở chỗ người đá cặp cùng Winks là Dier. Sẽ có những kỳ vọng về việc Mourinho sẽ làm sống lại một Dier đa năng trở lại, nhưng vấn đề thực sự với Dier trong quãng thời gian vừa qua liên quan nhiều hơn đến mặt thể trạng và sức khỏe, điều khó lòng có thể được cải thiện một sớm một chiều. Thậm chí khi Dier có thể quay lại quãng thời gian đỉnh cao của mình, thì nên nhớ, quãng thời gian ấy đến khi Dier chơi bên cạnh Mousa Dembele, người có khả năng kiểm soát toàn bộ trận đấu với kĩ năng thoát pressing siêu nhiên của mình. Còn Winks thì không phải một cầu thủ như thế.
>> Xem thêm: Cristiano Ronaldo và vết sẹo khó lành
Vấn đề lớn nhất cho tới thời điểm này trong đội hình đang dần được định hình của Jose Mourinho tại Spurs có lẽ chỉ là sự hiện diện của một cầu thủ có thể tạo ra những đường chuyền đủ sức sáng tạo. Tanguy Ndombele, Giovani Lo Celso và Christian Eriksen đều hoàn toàn có thể phù hợp với cách xây dựng đội hình hiện tại, nhưng cho tới lúc này họ vẫn chỉ là sự lựa chọn từ băng ghế dự bị. Vấn đề với họ phần đa sẽ đến từ việc chính bản thân nhóm cầu thủ này có thể làm chậm nhịp chơi bóng trong thứ bóng đá ưu tiên tốc độ của vị tân HLV (dù Ndombele không hẳn là người có kĩ năng như thế). Vấn đề lớn nhất cho tới lúc này, vẫn xung quanh việc đội bóng được xây dựng bởi Jose Mourinho sẽ trở thành một đội bóng không có ý tưởng chơi bóng rõ ràng với bóng và không thể tạo ra sự sáng tạo một cách tự do.
Với Mourinho, thì bạn sẽ có những gì bạn chờ đợi. Một hàng thủ dâng cao, một hệ thống pressing tầm cao với phiên bản kết hợp với những tình huống phản công nhanh đặc trưng. Sẽ có những trận đấu đặc biệt Mourinho sử dụng một định hướng rất rất tiêu cực, nhưng đó sẽ không phải là câu chuyện cơ bản với đội bóng này. Đó sẽ là một tập thể gặp khó khăn nếu phải đối mặt với một hệ thống phòng ngự lùi sâu, một vấn đề điển hình cho chính cách tiếp cận của họ. Với tất cả những luận điểm kể trên, có thể kì vọng rằng những sự thay đổi và cải thiện của đội bóng trong thời gian ngắn hạn sẽ ở mức tối thiểu. Câu chuyện lớn hơn, xa hơn, chắc chắn vẫn còn đang là một điều cần có thời gian.
>> Xem thêm: Pochettino đã ở cuối con đường, hay buổi hoàng hôn muộn của cuộc tình
—
Theo: Raumdeuter 13
Nguồn: Statsbomb