“Thứ tôi muốn làm nhất,” Unai Emery nói, “đó là lẩn trốn và biến mất trong ba ngày, để không ai nhìn thấy tôi, để họ quên tôi đi.”
Đó là ngày 23 Tháng 4, 2011, và Emery nói những lời này ngay sau thứ mà ông miêu tả là đêm “đáng hổ thẹn” nhất trong sự nghiệp huấn luyện của mình.
>> Xem thêm: Chuyện Manchester United và Inter Milan
Unai Emery: đơn độc trong hoảng loạn
Trước đó không lâu, ông đứng bên đường biên tại Mestalla, hứng chịu những lời phẫn nộ từ các cổ động viên Valencia sau khi đội bóng của họ thảm bại trước Real Madrid – khi đó còn được dẫn dắt bởi Jose Mourinho. Valencia bị dẫn trước 0-5 sau 53 phút, và sau đó là 1-6 ở phút thứ 60. Trận đấu kết thúc với tỉ số 6-3 cho Real Madrid, và những bàn gỡ muộn màng của Valencia chẳng thể xoa dịu các cổ động viên nhà, hay làm bớt đi sự phẫn nộ nhắm vào Emery.
Trong những ngày tháng khó khăn đó tại Valencia, dưới sự theo dõi của những cổ động viên thuộc vào hàng khó tính nhất châu Âu, Emery thường tìm kiếm niềm khuây khoả từ những hương vị của quê nhà. Ông đã mua một nhà hàng ở trung tâm thành phố, chỉ cách Mestalla khoảng 5 phút lái xe, và đó là nơi ông luôn tìm đến để thưởng thức những ngụm Izarra, một loại rượu mạnh, và một bữa tối truyền thống của xứ Basque.
Trải qua tám năm và bốn câu lạc bộ khác nhau, phản ứng theo bản năng của Emery trong những thời khắc khó khăn vẫn hầu như nguyên vẹn. Sau thất bại mới đây của Arsenal trước Leicester City, ông quay trở về Tây Ban Nha và dành thời gian bên người mẹ của mình. Ông cũng đã ở đó hồi Tháng Chín, trong giai đoạn các CLB tạm nghỉ, những khoảng thời gian như thế giúp ông tạm thời gạt bỏ đi những áp lực đang ngày một lớn dần ở Bắc London. Gần đây hơn, một nhiếp ảnh gia đã đăng lên mạng xã hội bức ảnh Emery đơn độc trong góc một quán rượu.
Emery rõ ràng nhận thấy giá trị to lớn trong những khoảnh khắc riêng tư như thế. Nhưng mỉa mai thay, sự ám ảnh với công việc lại khiến ông thật khó để tận hưởng chúng. Đây không phải là một huấn luyện viên có thể tạm gác lại những suy tư và để dành chúng cho ngày hôm sau.
“Tôi đi ngủ khi trong đầu vẫn suy nghĩ về buổi tập ngày mai, về một việc chúng tôi phải làm hoặc một cuộc trao đổi mà tôi cần thực hiện với cầu thủ, và sáng hôm sau khi thức dậy, tôi vẫn suy nghĩ về cùng một công việc đó, cuộc trao đổi đó,” ông chia sẻ với nhà báo Martí Perarnau hồi hè năm ngoái. “Ý nghĩ cuối cùng của tôi vào buổi tối và ý nghĩ đầu tiên vào buổi sáng luôn giống nhau: việc mà tôi phải làm trong buổi tập.”
Qua những lời tự sự, Emery quả thật cực kì khắt khe với bản thân. Ông đọc những quyển sách tự lực (self-help) để cải thiện bản thân, với niềm tin vào sự học hỏi và phát triển cá nhân, hơn là phụ thuộc vào những bản năng thuần khiết.
Arsenal đã trải qua sáu trận không thắng trên mọi mặt trận.
Rõ ràng, trong những tuần gần đây, có rất nhiều thứ để Emery tự chê trách và phân tích. Vị huấn luyện viên này đã tự phê bình hết mức có thể sau trận hoà 2-2 trước Southampton hôm Thứ Bảy. Ông thừa nhận rằng, lần đầu tiên kể từ khi dẫn dắt Arsenal, mình đã thể hiện dưới thực lực trong vai trò huấn luyện viên. “Tôi phải có trách nhiệm với đội bóng,” ông nói. “Tôi biết tôi có thể làm tốt hơn nữa.”
Sự phản hồi của ông, như thường lệ, đó là làm việc, là hành động. Có rất nhiều khía cạnh gây hoài nghi trong cách quản lý của Emery mùa giải này, nhưng không một ai tại CLB hoài nghi về tinh thần làm việc của ông. Cùng thời điểm này năm ngoái, người ta thích thú bàn luận về sự kiên định của Emery với công việc, hay về chuyện ông bắt tay vào phân tích lại trận đấu tại Europa League ngay sau khi chuyến bay về London vừa cất cánh. “Tôi cần phải làm việc, tôi cần phải phân tích, tôi cần phải tìm ra giải pháp,” Emery nói sau trận hoà Southampton hồi cuối tuần.
Cho đến lúc này, giải pháp đó trông như vẫn ở ngoài tầm tay của ông. Arsenal càng ngày càng trở nên tệ hơn, còn Emery thì liên tục xáo trộn đội bóng, với một tuần suất khiến người ta gặp khó khăn trong việc nắm bắt hết những thay đổi của Arsenal.
Trong giai đoạn hè, ông nói rằng mình dự định sẽ chơi với bốn hậu vệ ở mùa này, nhưng trong những tuần gần đây ông lại gạt bỏ chúng để chơi với hàng thủ ba người. Trước Southampton hôm Thứ Bảy, ông lại chuyển về sơ đồ bốn hậu vệ sau giờ nghỉ, rồi lại quay về ba hậu vệ trong những phút sau đó của hiệp 2.
>> Xem thêm: Siêu cò Zahavi: người mang Mourinho trở lại Premier League
Ông muốn đội bóng của mình trở nên linh hoạt và đa dạng, một mục tiêu vốn dĩ đáng khích lệ. Suốt một thời gian dài dưới thời Arsène Wenger, Arsenal tỏ ra quá dễ đoán. Nhưng không lấy làm lạ khi một số cầu thủ đang cảm thấy lạc lối với những thay đổi chiến thuật liên tục, như những gì Telegraph Sport đã phản ánh. Có cảm giác rằng, Emery đang thử nghiệm tất cả mọi phương án khả thi, với hi vọng rằng sẽ có thứ gì đó mang lại hiệu quả.
Phải chăng ông đã hết ý tưởng, hay ông đang có quá nhiều ý tưởng? Dẫu có là vế nào đi nữa, thì kết quả vẫn vậy. Arsenal đã trải qua sáu trận không thắng trên mọi mặt trận, và trước mắt họ là trận đấu gặp Eintrach Frankfurt tại Europa League. Các cổ động viên đang ngày càng mất kiên nhẫn, còn ban lãnh đạo cũng đang dần mất niềm tin vào Emery, người họ mang về nhằm dẫn dắt chiến dịch cải tổ Arsenal.
Ông đã không ít lần trải qua những thời khắc khó khăn trong quá khứ. Tại Valencia, các cổ động viên từng có những lời hát “burro” (nghĩa là “con lừa”) nhắm vào ông trong các trận đấu. Tại Paris St-Germain, ông nếm trải một trong những thất bại tai tiếng nhất, khi họ để Barcelona đè bẹp 6-1 trong một trận cầu đầy chấn động, đến mức nó còn có hẳn tên riêng – La Remontada, hay ‘cuộc lội ngược dòng’ – cũng như là một trang Wikipedia riêng biệt.
Chuỗi phong độ tệ hại của Arsenal lúc này chắc chắn sẽ có chỗ trong danh sách những thời khắc đen tối của Emery. Ông sẽ tiếp tục làm việc và tìm cách để sửa chữa vấn đề, nhưng ông cũng biết rõ như bất kì ai khác, rằng đồng hồ đang đếm ngược dần tới hồi kết. Sự ra đi của ông có thể sẽ mang lại chút yên bình, cho phép ông tận hưởng những bữa tối xứ Basque mà không phải vướng bận gì trong tâm trí, hoặc, cũng có thể là không.
>> Xem thêm: Cristiano & Leo, khổ luyện và thiên tài
—
Theo: Baller
Nội dung: 16m49
Nguồn: The Telegraph by Sam Dean
Ảnh: Khoa Nguyen