Đừng ngạc nhiên khi Sir Alex quyết tâm giữ anh lại Old Trafford, vì khí chất của quỷ đỏ được hun đúc qua chính tinh thần và cảm hứng của Wayne Rooney.
Wayne Rooney, sư tử đầu đàn
Hôm rồi Squawka Football có đưa ra biểu đồ so sánh giữa Wayne Rooney và Sergio Aguero, đại khái là Kun đá chỉ có 367 trận mà ghi đến 254 bàn, trong khi Wazza mất đến 559 trận mới có 253. Mưu cầu của loại so sánh này là khơi gợi suy nghĩ rằng Kun xuất sắc hơn nhiều Rooney, vì với số trận ít hơn đến 192 mà số bàn thắng của anh đã vượt qua huyền thoại áo đỏ. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, bàn thắng cũng chỉ là một tiêu chí để đánh giá tài năng cầu thủ, chứ chưa hẳn là phẩm chất quyết định xem tầm ảnh hưởng của anh ta thế nào. Bởi nếu dựa theo hệ quy chiếu này, hẳn Gabriel Batistuta đã ăn đứt Diego Maradona. Điều mà Wayne Rooney làm được chính là nhân bản thứ tinh thần của mình đến các màu áo mà anh kinh qua.
Đầu tiên phải hiểu rõ vị trí của Wayne Rooney ở đâu trên sân, qua đó góc nhìn của bạn mới thực sự công bằng.
Ngoại trừ 2 mùa giải 2009 – 2010, 2011 – 2012 anh chơi trung phong cắm mà hệ quả là số bàn thắng vượt trội thì các mùa còn lại, Rooney đều được xếp đá nhiều vị trí khác nhau, tùy theo ý đồ của các HLV. Nghĩa là với 26 và 27 bàn khi đá trung phong, Wazza chứng mình tài săn bàn của mình xuất sắc thế nào nhưng nếu đá vị trí khác, anh cũng luôn nổi bật và hiếm khi khiến HLV phải phàn nàn.
Bởi tầm quan trọng ấy, mà Sir Alex hiểu mình có thể bán CR7 nhưng nhất quyết phải giữ Rooney trước sự chèo kéo của City, nickname Roo300 ra đời trong hoàn cảnh ấy để châm biếng mức lương kỷ lục 300k bảng mà United dành cho sư tử đầu đàn của mình. Đấy là thứ bất công mà Squawka Football cố tình không phân tích đằng sau vài con số thống kê kia. Bởi vượt xa về khía cạnh săn bàn thuần túy, tài năng của Wayne Rooney có sức ảnh hưởng lớn lao đến tập thể, điều mà Kun Aguero khó lòng bì kịp.
“Wayne Rooney ra đi, DC United không danh hiệu nhưng thừa di sản”, (EPSN 10.2019) khi nhắc đến bóng đá Mỹ, nghĩa là bạn nhắc đến khía cạnh giải trí thuần túy.
Ở một giải đấu mà người ta chả buồn quan tâm chuyện lên xuống hạng, thì chiến thắng chỉ dừng lại ở mức độ tạo cảm giác hưng phấn nhất thời chứ nhất quyết không thể lưu lại điều gì sau 90’. Nghĩa là ở đây, “Di sản” là thứ xa vời trong mắt họ khi nhắc đến bóng đá bởi ngoại trừ David Beckham được xem là biểu tượng thương mại, thì những Thierry Henry, Steven Gerrard, Andrea Pirlo hay Frank Lampard cũng giống nhau khi đến chơi bóng tại MLS, là tìm kiếm sự an nhàn ở đoạn cuối sự nghiệp.
Nhưng Rooney thì khác, tinh thần của anh khiến cả một đội bóng thay đổi sau những năm tháng chìm trong bóng đêm.
Đấy là DC United, đội bóng hùng mạnh bậc nhất nước Mỹ nhưng đấy là trước kỷ nguyên “Beckham 2007”, giai đoạn chuyển mình của MLS với sự xuất hiện của hàng loạt thế lực mới mà tiền bạc giữ vai trò quyết định như LA Galaxy, Atlanta United, LA FC, Seattle Sounders. Cũng như hình ảnh sân đấu RFK cũ kỹ khi đứng cạnh Mercedes Benz Arena (Atlanta United), DC United như một thực thể bị lỗi mốt trước sự thay đổi của thời đại.
Kỳ lạ thay, sự góp mặt của Rooney vào năm 2018 đến đúng vào thời điểm họ khánh thành Audi Field, nhưng trên sân cỏ tinh thần của huyền thoại người Anh mới là bước ngoặt quan trọng nhất cho lịch sử đội bóng.
“Anh ấy đã thay đổi mọi thứ, mà ở đây là văn hóa CLB. Bởi ai cũng muốn được sát cánh cùng anh ấy, chúng tôi muốn chứng minh rằng mình có thể làm được điều mà Rooney đã làm”. Suy nghĩ của hậu vệ Steve Birnbaum cũng là của phần còn lại khi nhắc đến Wazza.
Cách họ và cả nước Mỹ chứng kiến cảnh Rooney chạy đến 50m để một mình ngăn chặn đường phản công của Will Johnson (Orlando City) sau đó kiến tạo bàn thắng cho Luciano Acosta là minh chứng sống động về cảm hứng chơi bóng của người Anh đậm đặc thế nào.
Thứ tinh thần mà họ không thể tìm thấy ở những cầu thủ từng đến đây, bởi ở Rooney mỗi tình huống trên sân với anh đều là cuộc chiến không khoan nhượng, nên thẻ đỏ mà Wazza lĩnh cũng là điều khiến người Mỹ trầm trồ “Ồ, hóa ra chơi bóng là phải thế này đây”. Sức sống ấy giúp DC United chơi như lột xác ở lượt về khi giành vị trí thứ 5 ở bảng miền Đông, trong khi chỉ cách đó vài tháng họ xếp bét bảng như thói quen trước khi Rooney tìm đến.
Mùa giải 2019 trôi qua mà không có danh hiệu nào cho DC United, nhưng khí chất mà Wayne Rooney kiến tạo như đánh thức gã khổng lồ đã ngủ yên bấy lâu. “Ai mà biết được chứ, rồi sẽ có 1 cầu thủ tên tuổi nào đó muốn đến đây chơi bóng, bởi đây từng là đội bóng của Rooney mà. Anh ấy giúp CLB lấy lại vị thế vốn có mình”.
Một năm với bóng đá là quá ngắn nhưng nó lại khá dài với hành trình mà anh và DC United đi qua, ở đấy thứ Wayne Rooney ghi dấu ấn chính là định nghĩa lại cách chơi bóng trên sân cỏ, rằng làm sao để bảo vệ màu cờ sắc áo ngay cả khi máu phải đổ.
Đừng ngạc nhiên khi Sir Alex quyết tâm giữ anh lại Old Trafford, vì khí chất của quỷ đỏ được hun đúc qua chính tinh thần và cảm hứng của Wayne Rooney.
>> Xem thêm: Arjen Robben và nơi khai sinh ra tuyệt kỹ “Cut Inside” nức tiếng giang hồ
—
Tạp chí Đàn ông Menback
Theo: Ký ức bóng đá