Bức tranh “Cái khoá” được vẽ năm 1777 và hiện đang trưng bày trong bảo tàng Louvre, Paris, Pháp, là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của Jean-Honoré Fragonard (1732-1806).
“Cái khóa” là một trong những bức tranh mà tôi thích nhất của hội hoạ Pháp thế kỷ 18, thế kỷ của khai sáng triết học và giá trị con người, của những cuộc cách mạng và của cả sự phong tình cũng như cái gọi là “chủ nghĩa khoái lạc”. Ta thấy gì trong bức tranh ấy?
Một chàng trai đang cố gắng vươn tay tới cái chốt cửa như thể để đóng nó lại, môi đang hướng về người tình mà chàng đang ôm. Còn nàng như thể đang ngăn chàng khoá cửa, đầu ngửa ra sau như muốn từ chối nụ hôn của chàng trong khi mắt đang nhắm lại, nhưng đó là cái nhắm mắt của một cô gái đang chờ đợi môi mình được in dấu môi chàng trong nhục dục.
Chàng trai đã cởi quần áo ngoài, trang phục của chàng vứt bừa bãi trên sàn, nhưng nàng thì vẫn còn nguyên quần áo trên người. Nhưng lại có những điều trong bức tranh gợi lên cơ thể nàng và hành động của họ.
Khung cảnh ấy diễn ra trong một căn phòng mà ta thấy rõ ràng là bừa bộn. Những chiếc gối phía bên trái nàng có hình dáng như bộ ngực nàng, trong khi hình thù của tấm màn nhung màu đỏ có thể gợi lên hình ảnh của bộ phận sinh dục nữ.
Trong bóng tối mờ mờ, ở rìa trái phía dưới bức tranh, ta có thể thấy một cái bình nằm ngang. Ngày ấy, người ta dùng cái bình như một ẩn dụ về sự trinh tiết. Thế rồi ngay đó là một quả táo, mà trong mỹ học phương Tây, nó tượng trưng cho tội lỗi.
Trong tranh có một cái ghế bị úp xuống. Ý nghĩa của nó là gì? Người Pháp gọi đó là “les jambes en l’air” (chân ở trên trời), với nghĩa bóng là “làm tình”.
Ánh sáng từ một khuôn cửa sổ chiếu thành vệt cắt chéo căn phòng, rọi một vệt rõ ràng lên cơ thể của đôi tình nhân như đang trong một điệu nhảy đầy cảm xúc, với một động tác cũng như song song với vệt sáng, cùng với tấm màn nhung đỏ trên chiếc giường đã khiến cho bức tranh thật đặc biệt.
Và chiếc giường, chiếm đến một nửa bức tranh gợi rất nhiều điều, về tình dục, tình yêu, khoái lạc. Sự bừa bộn trên cái giường ấy mang rất nhiều ý nghĩa, nhưng vì cái bình vẫn chưa vỡ, nên rất có thể một cuộc mây mưa đã xảy ra, vừa xảy ra hoặc sắp xảy ra, không ai biết. Nhưng nó chỉ là vấn đề thời gian.
Bức tranh ấy, có tên “Cái khoá”, được vẽ năm 1777 và hiện đang trưng bày trong bảo tàng Louvre, Paris, Pháp, là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của Jean-Honoré Fragonard (1732-1806), hoạ sĩ nổi tiếng của phong cách rococo rất thịnh hành ở Pháp vào thế kỷ 18.
Bức “Cái khóa” có những động tác uyển chuyển và kịch tính, có những gam màu sặc sỡ đặc trưng của trào lưu khoái lạc mà giới quý tộc ngày ấy rất thích.
Cùng với người thầy của mình, Francois Boucher, hoạ sĩ đi đầu của rococo, Fragonard là một bậc thầy của hội hoạ phù phiếm kiểu này, với những bức tranh rực rỡ và đầy hình tượng ẩn giấu mà phải tinh ý mới nhận ra, nhưng chỉ là những lớp vỏ mà ta phải kiên nhẫn mở ra để rồi nhận ra đấy là tình yêu, là lạc thú, là nhục dục, giống như ta đang lần lượt cởi bỏ quần áo để chuẩn bị bước vào một cuộc ái ân…
10 năm trước bức vẽ “Cái khoá”, năm 1767, Fragonard cũng có một bức tranh để đời có tên “Cái xích đu”, cũng theo chủ đề tình ái và khoái lạc. Mời bạn chiêm ngưỡng bức tranh đó trong bài viết: ‘Chiếc xích đu’: Tuyệt tác nghệ thuật Rococo và cuộc sống phù phiếm của giới quý tộc.
“Lá thư tình” (1770), một tác phẩm nổi tiếng khác của Jean-Honoré Fragonard.
“Hôn trộm” (khoảng 1788), một bức tranh khá thú vị của Jean-Honoré Fragonard.
Xem thêm:
- Triển lãm tranh “Thu Nghiêng” – Những hanh hao, những trìu mến
- “Vệ nữ thành Urbino” – Tuyệt tác tranh khỏa thân của Tiziano Vecellio
- 11 tác phẩm của Picasso được bán với giá gần 110 triệu USD