Làm gì cũng trọn vẹn thì tâm nó sẽ không bị dao động nhiều, định cao hơn, hoàn thành mọi việc hiệu quả hơn. Có nhiệt tâm thì nhẫn nại tốt hơn, thì tuệ cũng phát sinh do chịu khó quan sát và chịu học hỏi.
Khi anh em đang nắm tay cô vợ hay cô người yêu, nhưng tâm lại nghĩ đến cô hàng xóm eo thon mông nở thì đấy gọi là thiếu ‘nhiệt tâm’. Anh em đang làm ở công ty A nhưng tâm cứ tơ tưởng về công ty B thì đấy cũng gọi là thiếu ‘nhiệt tâm’. Anh em hẹn thằng bạn đi café, vừa nói chuyện được 5 phút, thì anh em cầm phone chơi phây, được một lúc thì alo tám chuyện với em C… đấy cũng là thiếu ‘nhiệt tâm’ với người đối diện. Thiếu ‘nhiệt tâm’, nói nôm na là thiếu sự tập trung vào cái hiện tại, cái đang có, hay cái trước mắt.
Có một sự thật, người không có ‘nhiệt tâm’ vào bất kỳ điều gì trong game đời thì rất khó thành công dù chỉ 1 mảng nhỏ trong cuộc sống. Mà anh em biết rồi, đàn ông có 4 mảng chính: Gia đình – sự nghiệp – bạn bè (mối quan hệ) – cải tiến bản thân (thân-tâm-tuệ).
Thiếu nhiệt tâm vào mảng nào thì sẽ rất dễ gãy mảng đó, mà để thành công trong game đời thì anh em phải cân bằng và nhiệt tâm cả 4 mảng, chứ thủng 1 mảng thì anh em cũng chênh vênh vô cùng. Ai càng nhiệt tâm chừng nào thì chỗ đứng trong xã hội càng cứng chừng đó. Nhiệt tâm tột cùng, thì thành công tột đỉnh. Đó là sự thật.
Nhiệt tâm, chỉ đơn giản, anh em làm gì thì làm cho nó trọn vẹn, thân ở đâu thì tâm phải ở đó, hoàn thành mọi thứ cho tử tế, đàng hoàng. Ví dụ, lúc tôi đang biên bài này cho anh em đọc, có em siêu mẫu không mặc quần áo cứ lảng vảng trước mặt, nếu mà tôi thiếu ‘nhiệt tâm’ với anh em thì thôi tắt mẹ cái laptop. Ông đây phê pha với em ấy trước đã, chứ viết vủng gì giờ này. Nếu tôi như thế thì chắc 1-2 tháng mới ra được 1 bài cho anh em đọc.
Game đời có hàng vạn tình huống tương tự, anh em cứ nắm cái A thì lại nghĩ đến cái B, để rồi rốt cuộc cái A cũng không xong… mà cái B cũng chẳng tới đâu.
Sáng tôi ngủ dậy, chuyện đầu tiên là tôi xếp gọn cái giường, rồi sắp xếp nhanh các vật dụng trong phòng cho đúng vị trí. Đó là có nhiệt tâm với cái phòng ngủ của mình. Chứ không phải mới mở mắt dậy thì cầm ngay cái phone xem phây bao nhiêu likes, nướng nướng đến sát giờ đi làm, rồi đánh răng vội vàng, bỏ luôn ăn sáng rồi phóng cho nhanh đến công ty.
Nhiệt tâm với cái răng của mình thì anh em nên đánh răng cho đàng hoàng, chậm rãi, đúng kỹ thuật. Anh em chăm nó kỹ thì nó phục vụ cho anh em được dài lâu, chứ đừng để đến khi mất răng thì anh em mới hối hận.
Còn nhiệt tâm với thân mình, thì anh em nên đi tập thể thao, tập gì cũng được nhưng phải tập trung tập, 15 phút thì trọn vẹn 15 phút, chứ đừng tập 5 phút rồi cầm phone 10 phút thì bỏ mẹ. Càng nhiệt tâm với thân, tập trung tập cho xong, rồi cơ thể nó sẽ tiết ra các hooc môn lại giúp anh em càng tập trung hơn cho những task sau đó trong ngày.
Ngồi ăn cơm với gia đình thì dẹp cái điện thoại đi, ăn xong rồi chơi, giờ nào việc nấy. Ăn ra ăn, chơi ra chơi, làm ra làm… dễ nhớ vô cùng.
Khi anh em nhiệt tâm với từng cái nhỏ nhất thì đâm ra thành 1 cái dòng chảy liên tục, càng nhiệt thì càng x2, x3, x4… x 10. Nó kiểu cấp số nhân, người đã nhiệt tâm vài năm thì họ lại càng tập trung, càng thành công, càng đẹp ra và ít phiền não hơn.
Anh em nào hay chán đời, khó tìm được niềm vui trong cuộc sống thì nên thực hành cái ‘nhiệt tâm’ này để não nó chậm lại, nó dễ nhạy cảm, dễ vui với mấy cái nhỏ và bình thường nhất. Nhiều lúc chỉ có đi bộ vòng vòng, hay ngồi không chẳng làm gì, mà anh em vẫn thấy hân hoan trong lòng.
Anh em có đi làm, dù không thích, thì phải làm cho nhiệt tâm đến ngày cuối cùng. Lúc mình đi, có người khóc, có người tiếc nuối thì chứng tỏ anh em đã đi làm rất tử tế. Chứ anh em ra đi mà đứa nào cũng hả hê thì khả năng rất cao, đi làm chỗ khác rồi anh em cũng lập lại chuyện cũ.
Yêu ai thì yêu cho nhiệt tâm, hết yêu thì chia tay cho đàng hoàng, chứ đừng có yêu đứa này rồi lại tơ tưởng đứa kia. Làm thế thì cả 3 đứa đều khổ, mà cơ bản rồi anh em cũng nhận lại nhân-quả do chính tay mình tạo ra.
Bạn bè cũng thế, không cần nhiều, vài đứa cũng được, mà chơi cho đứa nào thì nhiệt tâm với đứa đó. Nó không thế với mình cũng chẳng sao. Nhưng nhân quả mà, anh em nhiệt tâm với đời thì đời sẽ cho thằng khác đến nhiệt tâm với anh em, cứ nhẫn nại đi.
Còn thân-tâm-tuệ, hãy nhiệt tâm với thân thể này. Chăm sóc nó cho đàng hoàng, thân khỏe thì tâm/tuệ có nền tảng để phát triển. Nó giống như đất tốt, chăm bón đầy đủ thì trồng gì cũng lên hoa, lên quả.
Làm gì cũng trọn vẹn thì tâm nó sẽ không bị dao động nhiều, định cao hơn, hoàn thành mọi việc hiệu quả hơn. Có nhiệt tâm thì nhẫn nại tốt hơn, thì tuệ cũng phát sinh do chịu khó quan sát và chịu học hỏi.
Chữ ‘nhiệt tâm’ nó bình dân, gần gũi hơn chữ ‘chánh niệm’, dù cốt lõi của 2 cái là tương đồng. Nhưng nói nhiệt tâm thì anh em dễ nhớ, dễ nhắc mình hơn.
Chốt lại là anh em nhớ khắc ghi, nhiệt tâm đến đâu thì cuộc đời anh em đến đó. Nhiệt tâm 100% thì đời anh em trọn vẹn 100%. Đó chính là cách vũ trụ vận hành.
Nhiệt tâm, nhiệt tâm, nhiệt tâm… cố lên anh em.
Bạn nên đọc:
- Đến khi trưởng thành tôi mới thấy: cuộc sống rất đơn giản, phức tạp là do mình ảo tưởng
- Tại sao đã có tất cả nhưng vẫn buồn chán?
- Cần làm gì khi vẫn đang mơ hồ về cuộc sống?
–
MENBACK.COM