Bóng đá cũng như các môn thể thao vận động khác đòi hỏi kết hợp của sức mạnh thể chất cộng tinh thần. Nghĩa là mạnh thôi chưa đủ mà sự tỉnh táo, khôn ngoan sẽ làm nền cho thành công.
Như Gary Lineker từng nói 1 câu bất hủ, “Bóng đá là trò đơn giản, 22 người đuổi theo quả bóng suốt 90 phút và cuối cùng, người Đức luôn thắng.”
Dĩ nhiên, đấy chỉ là cách nói thậm xưng của huyền thoại người Anh nhằm mô tả tinh thần thép mà tuyển Đức luôn chở theo mỗi khi bước vào các trận đánh lớn ở World Cup hay Euro.
Ở đội tuyển Việt Nam bây giờ, cái tâm lý tự ti thuở nào đã biến mất khi HLV Park Hang Seo xuất hiện.
Sau ký ức ở Thường Châu tuyết trắng 2018, có lúc tôi tự hỏi liệu thành công của Việt Nam chỉ là nhất thời hay đã bước sang trang mới về đẳng cấp chơi bóng. Nghi vấn đến khi mọi thứ ập xuống chỉ sau một đêm.
Từ đội ngũ thất bại dưới kỷ nguyên Toshiya Miura đến Nguyễn Hữu Thắng, các đội tuyển Việt Nam như lột xác dưới bàn tay thầy Park sau đó không lâu.
Bởi sau Thường Châu, chúng ta đối mặt với hàng loạt cột mốc lịch sử như ASIAD 2018, AFF Cup 2019, Asian Cup 2019 và bây giờ là chiến dịch vòng loại World Cup. Tất cả đều phá vỡ chuẩn mực mà bóng đá Việt Nam từng thiết lập, trong đó thành tích thôi là chưa đủ mà hơn cả là cách Việt Nam đối đầu đường hoàng với các tên tuổi lớn.
Có 2 trận đấu ở giai đoạn này mà tôi lưu tâm đó là thua Iran 0-2 và Nhật Bản 0-1. Bởi nếu nhắc đến chiến thắng thì quá dễ nhưng 2 trận thua này khiến tôi nhận ra sự bứt phá trong cách đối mặt với 2 quyền lực lớn nhất Châu Lục.
Từ cách xử lý kỹ thuật, tranh chấp tay đôi… các cầu thủ đều dám thể hiện mình trước đẳng cấp đối thủ. Điều khác biệt với thế hệ đàn anh khi dễ đánh mất bản thân vì nao núng tâm lý.
Như trận Iran chẳng hạn, chúng ta không thua vì sai lầm cá nhân (đặc điểm cố hữu của Việt Nam khi gặp đối thủ quá mạnh), có chăng cú đúp của Sardar Azmoun đến từ khác biệt đẳng cấp.
Nhưng nên nhớ, Công Phượng đã có cơ hội để gỡ hòa 1-1 nếu đối mặt thành công.
Trong khi nếu là trước đây, thì Việt Nam thường sẽ vỡ trận sau khi để thủng lưới. Nhưng dưới kỷ nguyên Park Hang Seo, khái niệm ấy trở nên xa vời.
Đấy là thành công của ông Park khi triệt tiêu tâm lý tự ti vây lấy các cầu thủ và bóng đá Việt Nam. Nên nhớ, một HLV có thực tài hay không thì phải thay đổi khả năng chơi bóng và tâm lý chiến nằm trong phạm trù này.
Bây giờ, xem Việt Nam đá với các đội bóng Tây Á cho đến Đông Á, chúng ta có thể thắng hoặc thua nhưng đấy là vấn đề chuyên môn thuần túy hơn là sự mặc cảm bấy lâu mà biết bao thế hệ cầu thủ phải chịu đựng.
Tối nay, dù là sân nhà đấy nhưng UAE sẽ được kiểm chứng bản lĩnh chơi bóng của người Việt Nam.
Nguồn: Ký ức bóng đá.
Xem thêm
–
TẠP CHÍ MENBACK