Mason Greenwood có vẻ đang hơi lạc lối một chút trên hành trình của mình, nhưng anh vẫn còn rất trẻ, rất nhiều thời gian, rất nhiều cơ hội để khắc phục và thực hiện điều đó khi bên cạnh anh vẫn còn đó Ronaldo, còn đó Cavani, còn đó một biểu tượng khác là Rashford và cả HLV Ole Solskjaer.
Những trận đấu khi chưa có sự xuất hiện của Cristiano Ronaldo, người ta được chứng kiến một Mason Greenwood đang tỏa sáng rực rỡ khi ghi bàn trong cả 3 trận đấu đầu tiên của mùa giải. Người ta đang rất kỳ vọng vào sự trưởng thành của một ngôi sao, một trong những sản phẩm ưu tú nhất của lò đào tạo Carrington trong một thập kỷ qua.
Nhưng, cái phong độ ngất ngưởng trong 3 trận đầu mùa đó sớm bị lu mờ bởi sự trở về của một đứa con kiệt suất của Quỷ Đỏ – Cristiano Ronaldo. Khi mà mọi đường bóng, mọi spotlight, mọi thông tin đều đồ dồn về siêu sao người Bồ Đào Nha thì đó cũng chính là lúc chúng ta thấy một Mason Greenwood điên cuồng thể hiện mình đến nhường nào.
Nói như cách của một số cổ động viên, chúng ta không còn nhìn thấy một Mason Greenwood quen thuộc nữa. Cái bóng dáng số 11 ấy được thay thế bởi một cầu thủ ích kỷ hơn, chăm sút hơn nhưng lại thiếu hiệu quả hơn.
Bản năng và yêu cầu của một tiền đạo là bàn thắng, vì vậy dễ hiểu khi chân sút người Anh được phép sút thỏa thích đến như vậy trong 3-4 trận vừa qua. Nhưng cũng chính vì thế, sự liên kết trên hàng công cứ thế đứt gãy.
Người ta sẽ thắc mắc vì sao Greenwood không chuyền bật ra cho tình huống băng lên song song cùng Bruno Fernandes trong trận gặp Aston Villa, hay tại sao lại dúi dụi dứt điểm trong lúc xyz nào đó. Đó cũng chỉ là một trong rất nhiều những tình huống tiêu biểu mà số 11 của Manchester United đã cho người ta thấy mình đang khát khao bàn thắng như điên dại.
Cũng dễ hiểu thôi, bởi mỡ đã dâng tới miệng mèo thì khó mà chối được. Bản năng của một tiền đạo mách bảo anh cần phải sút, cần phải kiếm bàn thay vì phải hỗ trợ và làm nền cho sự tỏa sáng của người khác.
Điều đó cũng không hẳn là điều gì đó quá xấu xa hay đáng để chỉ trích và lên án, nhưng sau chuỗi 3 trận làm bàn liên tiếp từ đầu mùa, Mason Greenwood đã chưa thể điền tên lên bảng điện tử thêm một lần nào nữa thì có lẽ Greenwood cần chấn chỉnh.
Sự ích kỷ hiện tại của Greenwood có lẽ ít nhiều làm chúng ta liên tưởng đến Adnan Januzaj, người cũng từng được xem là thiên thần hộ mệnh trong mắt những trai tim yêu màu đỏ. Nhưng khi ấy, đội bóng của David Moyes đang cùng đường bí lối, rồi cứ vậy phụ thuộc vào cầu thủ khi ấy mới cũng chỉ 19 đôi mươi. Còn giờ đây là sự ích kỷ hoàn toàn khác, sự ích kỷ thể hiện mình trong dàn sao World Class và tiệm cận World Class của Quỷ Đỏ.
Sẽ không sao nếu đội bóng của chúng ta giành thắng lợi, nhưng sẽ là muôn vàn chỉ trích nếu United bị quật ngã. Greedwood có lẽ chưa bao giờ bị chỉ trích nhiều như thơi gian vừa qua.
Cái giá của một ngôi sao luôn đi kèm với sự cô độc và thách thức. Muốn làm đại bàng thì chúng ta cần quen với sự cô độc. Khi người hâm mộ khát khao về chức vô địch thì họ cũng đòi hỏi nhiều hơn từ các cầu thủ và đó là nguồn cội của sự chỉ trích.
Cũng giống như Lingard hay Marcus Rashford, những cầu thủ được trường thành từ họ viện câu lạc bộ luôn ít nhiều chiếm được tình yêu, sự ủng hộ và niềm mong đợi từ người hâm mộ.
Người hâm mộ luôn quan niệm rằng, những đứa con trưởng thành từ học viện CLB luôn thấm nhuần những triết lý và truyến thống của CLB, tình yêu và sự khát khao cống hiến đã ngấm vào từng tế bào của cầu thủ.
Và đôi khi sự mong chờ để Greenwood trở thành một biểu tượng tại sân Old Trafford còn lớn hơn cả 2 đàn anh sau những gì mà anh đã thể hiện khi còn chưa đạt đến độ tuổi 20.
Bóng đá là môn thể thao của tập thể. Rất nhiều ngôi sao khi giành được những giải thưởng cá nhân danh giá luôn ca ngợi các đồng đội, vì nhờ các đồng đội mới có thể đánh bật lên tài năng và đẳng cấp của họ.
Mason đang chỉ hơi lạc lối một chút trên hành trình của mình, nhưng anh vẫn còn rất trẻ, rất nhiều thời gian, rất nhiều cơ hội để khắc phục và thực hiện điều đó.
Bên cạnh anh vẫn còn đó Ronaldo, còn đó Cavani, còn đó một biểu tượng khác là Rashford hay kể cả Ole và rất nhiều đồng hương khác luôn sẵn sàng dạy bảo và hỗ trợ. Sẽ không ai để anh phải cô độc trên sân khấu vĩ đại này cả.
Tuổi 20 tươi đẹp vẫn căng tràn nhựa sống. Cuộc hành trình để trở nên vĩ đại mới chỉ bắt đầu. Chúc mừng sinh nhật anh, Mason Greenwood.
Bạn nên đọc:
Vì sao Cavani lao vào bảo vệ Greenwood trước Roma?
Vấn đề thực sự của hàng công Manchester United
Home-grown là gì? Tác động của luật Home-grown đến bóng đá Anh?
–
MENBACK.COM