Có lần, tôi và bạn thân ngồi chuyện trò. Bố mẹ chúng tôi chơi với nhau từ khi chúng tôi còn trong bụng mẹ. Gia đình bạn tôi cũng vậy, hoàn toàn ký ức về bố mẹ luôn đẹp đẽ. Không phải bố mẹ chúng tôi không bao giờ có bất hoà, mà là họ luôn yêu thương nhau đủ để dung hoà tất cả.
Viết về bố
Bố mẹ tôi kết hôn được 34 năm, tính cả thời gian yêu nhau nữa là gần 40 năm. Năm nay tôi, 33 tuổi. Trước khi ra đời thì không biết, nhưng từ khi sinh ra đến giờ, thấy bố giận mẹ chỉ đúng 1 lần, là vì bố bênh tôi. Ngoài ra, trước mặt con cái, bố mẹ chưa bao giờ cãi vã. Bố luôn đứng về phía mẹ trong mọi hoàn cảnh, mọi tình huống. Chắc chắn không phải vì bố sợ vợ. Mà bố thương mẹ và mẹ tôn trọng bố. Suốt ngần ấy năm, bố là trụ cột kinh tế gia đình, bố đi làm, bươn chải, lèo lái để trụ vững gia đình và nuôi hai chị em chúng tôi khôn lớn. Mẹ ở nhà làm nội trợ, thỉnh thoảng buôn bán nhỏ lẻ, có đợt mẹ bán hàng bị thua lỗ. Bố cũng chẳng trách cứ gì.
Bố hay bảo tôi rằng, mẹ ở nhà buồn lắm, nên mẹ thích làm gì, cứ để mẹ làm, cho mẹ vui, đừng cản mẹ.
Nhà mẹ chỉ có ba chị em. Mẹ mồ côi cha từ nhỏ. Mẹ bảo trong số những người từng theo đuổi mẹ, mẹ chọn bố vì bố yêu thương gia đình. Bố rơi nước mắt vì người thân. Và khi yêu nhau, bố thực sự quan tâm người mẹ đơn thân của mẹ – là bà ngoại.
Min – con trai của tôi rất hay khóc nhè.
Tự khóc tự nín rồi lại tự nói với bản thân: “Là đàn ông, phải mạnh mẽ lên!”
Có lần có người nói với con trai tôi: “Là đàn ông thì không được khóc!”
Tôi lại nghĩ, đàn ông cũng là con người thôi. Có buồn đau, thì có quyền rơi nước mắt. Chỉ là đừng khóc quá nhiều.
Cuộc đời này tôi nhìn thấy bố khóc 2 lần.
Một lần khi ông nội tôi mất.
Một lần khi bà nội tôi ra đi.
Lúc bà nội mất, bố khi ấy đã ngoài năm mươi, tôi nhớ như in ánh mắt bố lạc lõng ngước lên bầu trời, đỏ hoe, ngấn lệ, bố nói với không trung: “Mẹ ơi, con đã mồ côi rồi.”
Vì bố mẹ là cả thế giới tuổi thơ của tôi.
Tôi trưởng thành và hình thành nhân cách cũng trong môi trường và tình yêu thương ấy.
Nên ra đời, nhiều chuyện tôi không hiểu nổi, vì sao người ta sống chung với nhau mà lại không cảm thông nhau… như bố mẹ tôi gần bốn mươi năm vẫn vậy?
Có lần, tôi và bạn thân ngồi chuyện trò. Bố mẹ chúng tôi chơi với nhau từ khi chúng tôi còn trong bụng mẹ. Gia đình bạn tôi cũng vậy, hoàn toàn ký ức về bố mẹ luôn đẹp đẽ. Không phải bố mẹ chúng tôi không bao giờ có bất hoà, mà là họ luôn yêu thương nhau đủ để dung hoà tất cả.
Hai chúng tôi nói với nhau, sao chúng tôi chẳng thể gặp được người đàn ông như bố mình? Bố chúng tôi cái gì cũng biết làm.
Còn chúng tôi bước sang thế hệ mà phụ nữ cái gì cũng… biết làm?
Có thể mỗi thời đại sẽ sản sinh ra một thế hệ khác nhau về tính cách và quan điểm sống.
Cũng có thể do chúng tôi đã dành phần lớn may mắn của cuộc đời mình để được sinh ra trong một gia đình có cha mẹ như vậy. Nên sau này ra đời, bù lại, lại cảm thấy khó có điều gì đó tốt hơn.
Hôm nay, đi làm về, tôi đang trong bếp nấu xôi khúc, bố tôi nói với mẹ tôi thế này:
– Anh tiếc quá em ơi. Hôm nay suýt nữa anh trúng xổ số độc đắc rồi. Mua tờ vé số các số đều giống y hệt giải độc đắc nhưng nó lại sai thứ tự. Suýt nữa thì có 2 tỷ.
Mẹ tôi cười đáp:
– Anh đừng có mà mơ mộng. Suốt ngày xổ số.
Bố tôi bảo:
– Thì trúng xổ số 2 tỷ đóng thuế 10% xong còn hơn 1 tỷ cũng đưa vợ hết còn gì? Tới lúc trúng đưa đừng có mà cầm nhé!
Quả thực, từ ngày còn đi làm, bao tiền bố tôi cũng đưa mẹ tôi giữ hết.
Mẹ nói với tôi rằng:
– Trên đời này không ai tốt với vợ con hơn bố mày. Chuyện nhà ngoại bố mày lo hết. Tới mức ai cũng nói tại sao bố mày phải làm vậy? Thế nên cả đời này mẹ biết ơn ông ấy.
Còn bố tôi lại nói với tôi rằng:
– Mẹ con, bà ấy rất khổ tâm. Làm chị cả, mẹ sống thì lo cho mẹ. Mẹ mất lại lo cho em. Người thân trong nhà ốm đau, bà ấy đau lòng vì chỉ ở nhà, muốn giúp nên nặng lòng. Phải hiểu cho bà ấy, những lúc nóng nảy, stress là vì bà ấy suy nghĩ quá nhiều.
Mọi người ơi, phải làm sao để có người bạn đời như vậy? Đúng nghĩa là bạn đời. Cả đời đã luôn nghĩ cho đối phương.
Tôi tin rằng nếu tử vi là đúng, thì tôi có cung Phụ Mẫu và Con Cái đều quá tốt rồi. Vậy nên những khó khăn trong cuộc đời, đều là để cân bằng lại cho Cha mẹ tuyệt vời và con cái ngoan ngoãn.
Cuộc đời tôi vốn dĩ không hoàn hảo, nhờ có cha có mẹ, có những đứa trẻ này mà trở nên ý nghĩa biết nhường nào.
Mỗi khi gặp phải người xấu, tôi đều nghĩ: “Không sao đâu, mọi thứ trên đời đều sinh ra để cân bằng cho nhau.”
Và thế là tôi quyết tâm ngừng tham lam và mộng mơ hoàn mỹ, để tận hưởng những điều khiếm khuyết đẹp đẽ của cuộc đời mình. Những con người không hoàn hảo bên cạnh tôi, khiến cho cuộc đời tôi thật đáng để tiếp tục sống.
Thật đẹp đẽ.
Bài viết hữu ích
Học cách làm bố
Sinh con rồi mới sinh cha, nhưng không phải ai cũng biết cách trở thành một người bố tốt. Vậy...
Read moreThomas Shelby: nhân vật phản anh hùng khiến khán giả phát cuồng
“Thomas Shelby là một con sâu, sống nhờ gặm nhấm những phần thối rữa trong trí óc của anh. Hắn...
Read moreThư gửi con gái của mẹ: hãy luôn ghi nhớ 10 điều mẹ dặn con nhé
Đây là bức thư gửi cô con gái Trúc Lam vô cùng dễ thương của chị Kim Thoa, một nữ...
Read moreNhững loại lệ phí giao thông đường bộ sẽ tăng từ 1/7/2022
Sau thời gian tháo gỡ khó khăn cho các đối tượng chịu ảnh hưởng bởi dịch Covid-19, từ 1/7/2022, một...
Read more–
TẠP CHÍ MENBACK