Nhiều đàn ông “tu thân” chưa xong nhưng lại “tề gia” bằng cách độc đoán, chuyên quyền.
Nữ quyền nói ngắn gọn là phụ nữ có quyền làm những việc mà đàn ông làm nếu họ muốn. Còn bình đẳng giới là khác nữa.
Anh sống như vợ chồng với người ta. Người ta có thai, anh bỏ đi mà không chịu bất kỳ trách nhiệm nào. Đó là sự bất công và luật pháp ngày nay buộc người đàn ông phải chịu trách nhiệm bỏ tiền ra trợ cấp nuôi đứa bé cho đến khi nó 18 tuổi bất kể anh có cưới mẹ của nó hay không.
Bình đẳng giới là hai người của hai giới phải chịu trách nhiệm hoặc hưởng đãi ngộ bằng nhau trên cùng một sự việc. Người có nhận thức về nữ quyền và bình đẳng giới thì biết tôn trọng phụ nữ, trong đó việc phân chia phái mạnh phái yếu gì đó chỉ có tính chất lịch sự trong giao tế.
Người không có nhận thức đó thì luôn coi thường phụ nữ và luôn muốn áp đặt họ nếu có điều kiện. Phụ nữ khác đàn ông ở chỗ nào về mặt tính cách? Phụ nữ không thích phiêu lưu mạo hiểm, không muốn nhức đầu tìm mọi biện pháp giải quyết những khó khăn mà họ chưa từng gặp.
Với tính cách chung đó, phụ nữ thường là cam chịu hoặc là phó mặc cho số phận. Phụ nữ thích những công việc lặp đi lặp lại từ ngày này qua ngày khác, những việc mà đàn ông thường rất ghét vì sự nhàm chán của nó.
Vậy, giải thích thế nào với những phụ nữ có tính cách mạnh mẽ? Đơn giản. Họ có khả năng độc lập về tài chính thì họ có tính cách mạnh mẽ. Không có sự độc lập về tài chính, tính cách mạnh mẽ ấy sẽ bị họ chôn sâu vào đáy lòng rồi trở thành người cam chịu, dựa dẫm.
Đàn ông thích những việc có tính sáng tạo, có những tình huống phát sinh xảy ra bất cứ lúc nào là những việc mà hầu hết phụ nữ không thích làm. Phụ nữ giỏi quản lý, đàn ông giỏi điều hành. Bạn có thể thấy tuyệt đại đa số phát minh khoa học, các món ăn mới, các bản nhạc mới… tóm lại là mọi cái mới thay thế cái cũ, toàn do đàn ông tạo ra.
Những công việc lặp đi lặp lại như chăm sóc bé sơ sinh, dạy dỗ học sinh mẫu giáo, đứng máy dệt… toàn phụ nữ làm, chả mấy anh đàn ông nào chịu làm. Nếu bạn có dịp đi nước ngoài du lịch, bạn sẽ thấy hầu hết công việc ngoài đường như bán hàng trong cửa hàng, bán hàng rong, chạy bàn trong nhà hàng, làm nông… đàn ông luôn chiếm số lượng áp đảo.
Chả bù với ở ta, hầu hết công việc này do phụ nữ làm. Việc nội trợ ở nhà là việc của phụ nữ hay của đàn ông ? Xin thưa là của đàn ông. Người giúp việc nhà đa số là phụ nữ nhưng quản gia trong những gia đình giàu thường là đàn ông. Người giúp việc chỉ nhận một vài công việc có tính chất lặp đi lặp lại còn quản gia, anh ta làm được mọi việc đó bao gồm cả nấu ăn và trông trẻ, được gia chủ giao cho tài khoản thu chi để giải quyết các công việc nhà thường nhật.
Đàn ông Việt không thích làm việc nhà vì bị ảnh hưởng bởi Nho giáo “nam nhi đại trượng phụ là phải gánh vác trọng trách quốc gia đại sự”. Cái sự gia trưởng chuyên quyền độc đoán xuất phát từ Nho giáo nhưng đã bị bóp méo đi rất nhiều so với nguyên gốc.
Người gia trưởng chuyên quyền độc đoán đồng thời cũng là trụ cột của gia đình, kiếm được nhiều tiền nhất và chịu trách nhiệm giải quyết mọi khó khăn bên trong và bên ngoài gia đình.
Vâng, cái vế sau của chữ “và” ấy đàn ông Việt cố tình lờ tịt. Tu thân tề gia trị quốc bình thiên hạ. Sang đến chúng ta thì hai chữ “tu thân” đột nhiên mất tiêu. Đạo đức kém, học vấn kém, lười nhưng vẫn tự cho mình có đặc quyền tề gia trị quốc. Mấy anh gia trưởng rởm này, sao phụ nữ phải nhịn?
–
TẠP CHÍ MENBACK