Mesut Ozil – Một chàng trai với tài năng và nhãn quan chẳng hề thua kém hay thậm chí là vượt trội với lối chơi bóng dị biệt nhưng có vẻ như lạc lõng trong dòng chảy của thời gian. Người ta nhìn anh với tư cách là một nghệ sĩ, người có thể vẽ ra những đường bóng tuyệt đẹp chỉ với một nhịp chạm, hay là một cầu thủ quá mỏng manh và không hề có kỹ năng phòng ngự…!?
Mesut Ozil – số 10 cổ điển xuất sắc
Ozil đã từng thẳng thắng: “Tôi là một trong số những cầu thủ xuất sắc nhất đá ở vị trí số 10. HLV, người hâm mộ, các cầu thủ và mọi người biết rằng tôi chơi tốt nhất ở vị trí tiền vệ kiến thiết”.
“Số 10 cổ điển” là hiện hữu cho cái đẹp trong bóng đá. Là đầu não mà cả đội bóng được xây dựng lối chơi xung quanh con người ấy, tạo niềm cảm hứng cho đội bóng, là linh hồn, biểu tượng của ý chí chiến đấu, là đỉnh cao của cảm xúc vỡ òa. Họ là đạo diễn cả thế trận, là kỹ thuật khéo léo để đột phá, là nhãn quan chiến thuật cực tốt để tung ra những đường chuyền quyết định. Vị trí của họ là chơi cao nhất trong hàng tiền vệ và ghi những bàn thắng mang tính định đoạt.
“Rất khó để vẽ ra một bức chân dung về Ozil. Có một bức tường truyền thông luôn bao quanh cậu ta.” – Andreas Bock
Mấy ai quên được pha volley kinh điển của Zidane vào lưới Leverkusen mang về chiếc cúp Champion Leauge cho Real Madrid năm 2002, hay bàn thắng đẹp nhất lịch sử Premier League của người đàn ông hoàn hảo Dennis Bergkamp trong trận đấu của Arsenal với Newcastle, đó là tất cả những gì tinh túy nhất mà một số 10 luôn có, Rui Costa cũng đã xuất sắc với Bồ Đào Nha và Milan, trong khi Totti đưa Azzurri vào chung kết Euro 2000, hay Riquelme nổi danh tại Villareal. Mỗi người trong số họ lại có một phong cách chơi bóng riêng biệt mang đậm màu sắc cá nhân. Nhưng cái chung nhất đó là tài năng thiên phú, là bộ óc siêu việt và nhãn quan thiên bẩm. Họ như một nhà thông thái, luôn tự do và thuần khiết, minh mẫn tìm con đường đi đến khung thành đội bạn. Một thứ xúc cảm kì lạ. Một chút bất cần làm nên vẻ lãng mạn đến nao lòng. Những điều đó tạo nên một số 10 hoàn mỹ.
> Xem thêm: Mesut Ozil chính thức kết hôn và quyên góp từ thiện ngay trong lễ cưới
Trong thời đại bóng đá kim tiền ngày nay, giá trị của bóng đá đã thay đổi theo thời gian; đâu đó là chiến thuật, và sự kết dính của tập thể chứ không phải cá nhân nào. Một số có thể thích nghi, số còn lại vẫn còn chất riêng không lẫn đi đâu được; nhưng có lẽ sẽ không phù hợp mãi mãi được, khi bóng đá thực dụng ngày càng phổ biến và củng cố chỗ đứng của mình.
“Chúng ta đã không còn thấy những vị trí rõ ràng trong bóng đá nữa. Khái niệm đó không còn tồn tại nữa. Cứ hỏi những tiền vệ tấn công của tôi đâu là vị trí yêu thích nhất, họ sẽ trả lời đó là “số 10”. Nhưng thực tế không ai hiểu “số 10″ là gì” – Juergen Klopp
Hình mẫu mới được xác lập mang những nét đẹp mới; nhãn quan và tư duy chiến thuật của Toni Kroos, những quả tạt như của De Bruyne hay sự đa năng của Kante, cũng chẳng lạ lẫm gì khi Paul Pogba tung cú sút xa trái phá. Mọi thứ trong bóng đá dần khác đi, cảm xúc của khán giả cũng vì thế mà thay đổi, một tiền vệ đòi hỏi phải làm được mọi thứ, phải di chuyển lên xuống liên tục. Họ sẽ không còn chỉ biết phục vụ mặt trận tấn công, mà còn lui về phòng ngự.
Nhưng, Mesut Ozil thì không.!
Không có vị trí cho một cá nhân kiệt xuất, không có chỗ cho lối đá tung hoành tự do và hoa mĩ. Những chiến thuật hiện đại ngày nay đã xóa nhòa ranh giới giữa các vị trí… Sự xuất hiện của tiền vệ mỏ neo kiểu Claude Makelele, có thể đó là bản lề, mang đến giá trị “thực dụng” cho bóng đá đương đại và cũng là lý do khiến số 10 dần dần bị quên lãng.
Và dòng thời gian trôi đi….
Số 10 thuần túy hiện tại có lẽ chỉ còn trong hình ảnh của chàng trai người Đức gốc Thổ Nhĩ Kỳ Mesut Ozil, một cầu thủ chịu quá nhiều tổn thương, ngay cả chính trị và tôn giáo; sự ghẻ lạnh với dân nhập cư của cả nước Đức đối với anh. Ozil có tài năng nhưng mấy ai ở Đức công nhận tài năng ấy, hay chỉ vạ miệng hết lần này đến lần khác mạ nhục một người luôn vì logo tuyển Đức trên ngực áo. Công bằng ở đâu cho anh ấy..!?
Một chàng trai với tài năng và nhãn quan chẳng hề thua kém hay thậm chí là vượt trội với lối chơi bóng dị biệt nhưng có vẻ như lạc lõng trong dòng chảy của thời gian. Bóng đá dần mang nặng tính chiến thuật, tính phiêu lưu và hoa mỹ cũng mất đi theo năm tháng, nó che mờ kĩ thuật thượng thừa, nhãn quan siêu đẳng của anh.
Để rồi chỉ còn Ozil lười biếng và lạc nhịp.?
Trên sân bóng, anh “hiếm khi” năng nổ, “hiếm khi” thấy anh chạy liên tục. Thứ “ngôn ngữ cơ thể” của anh rõ ràng khiến nhiều người không hài lòng. “Không cống hiến”, “lười biếng”, “không thèm phòng ngự” là những từ quen thuộc của các nhà phê bình khi nói về Ozil. Và chính vì cái không hài lòng đó mà nảy sinh ra sự hiểu lầm, cho tới khi nhìn vào những con số thống kê; những con số không hề biết nói dối, bởi đơn giản Ozil là hình mẫu như vậy. Có đó hàng tá đường kiến tạo, rất rất nhiều những đường chuyền mang đậm chất “Ozil”; có thời điểm cả châu Âu không ai không trầm trồ ông Vua Kiến Tạo Mesut Ozil, bất cứ tiền đạo nào cũng ao ước một lần thi đấu cùng Ozil. Anh đã bị hiểu lầm bởi chính thứ ngôn ngữ cơ thể trông có vẻ “hết sức” của mình.
Ozil có giỏi không ư? Họ nhìn vẻ bề ngoài rồi phán xét khả năng của anh.!?
Tài năng của anh đã được khẳng định từ lâu; ở CLB Werder Bremen, rồi tỏa sáng trong màu áo tuyển Đức 2010. Rời CLB của Đức, song trước khi về Arsenal thì anh cùng với Cristiano Ronaldo khiến mọi hàng thủ ở Laliga phải kinh hãi; thậm chí siêu sao người Bồ Đào Nha đã có thái độ không hài lòng khi Real Madrid bán đi Ozil.
> Xem thêm: Cristiano Ronaldo và chuyện đá phạt
“Mesut Ozil ra đi là một tin cực kì xấu với bản thân tôi. Cậu ấy là cầu thủ hiểu cách di chuyển để ghi bàn của tôi nhất tại Bernabeu. Real Madrid đã bán một ngôi sao có thể một mình định đoạt số phận trận đấu”. – Cristiano Ronaldo
Ngày còn đi học; ở trường, Ozil yêu thích toán học và cậu ấy rất đam mê cờ vua, môn thể thao đòi hỏi tư duy logic và những chiến lược. Tất nhiên, Ozil luôn chơi xuất sắc ở bộ môn này. Và ít ai biết rằng, trong những chuyến hành quân cùng Đội tuyển Đức bây giờ, Ozil vẫn luôn mang theo một bàn cờ. Có lẽ, tư duy chiến thuật trong Cờ Vua chính là những viên gạch đầu tiên để “xây dựng” nên nhạc trưởng tài ba trên sân bóng sau này.
“Bạn không bao giờ nhận đường chuyền quá muộn từ cậu ấy, và bạn cũng sẽ không tìm được mấy người giống Ozil” – Arsene Wenger
Anh là tiền vệ tấn công tuyệt vời với cái chân trái độc dị, chiếm lĩnh trận đấu, di chuyển với tốc độ của riêng anh, trong khi mọi thứ xung quanh anh có thể tăng tốc hoặc chậm nhịp chỉ bằng một cú huých vai, chọc khe hay tắc bóng. Anh xử lý bóng mà không cần tốn quá nhiều sức, khả năng xử lý phạm vi hẹp của anh đứng vào hàng ngũ bậc thầy. Phong cách của anh làm người ta gợi nhớ lại hình ảnh Pirlo ngày nào, ung dung, đủng đỉnh trong từng pha bóng.
“Tôi chơi bóng bằng cái đầu, đôi chân chỉ là công cụ” – Andrea Pirlo
Đó là những gì có thể miêu tả được màn trình diễn của Ozil khi anh xỏ giày “chậm rãi” trên thảm cỏ xanh. Thật sự đã có những thời điểm anh quan trọng như thế, rồi bây giờ thì sao?
Được bao nhiêu huấn luyện viên muốn có anh? Anh sẽ đá ở đâu trong sơ đồ chiến thuật? Người nghệ sĩ gốc Thổ sẽ đi về đâu trong thời đại “bóng đá kim tiền” này? Vẫn là trụ cột trong đội hình, vẫn những khoảnh khắc xuất thần khiến tất cả trầm trồ. Nhưng những khoảnh khắc cá nhân ấy không thể che mờ sự lạc nhịp trong cả đội hình, thậm chí của cả thời đại ngày nay. Nền tảng thể chất và kỉ luật chiến thuật của các cầu thủ ngày càng được coi trọng, mẫu cầu thủ thi đấu đơn thuần theo bản năng và cảm hứng đã không còn được trọng dụng.
“Số 10 cổ điển”, giá trị mang tính biểu tượng ấy đã gắn bó với Túc Cầu Giáo qua hơn một thế kỉ lịch sử đầy biến động. Dù muốn hay không, cái khái niệm ấy cũng sẽ lụi tàn theo cách tàn nhẫn nhất. Nhưng cảm xúc năm nào vẫn vậy: phóng khoáng, phiêu lưu và tinh tế nhất. Cảm xúc khi nhắc về một cái gì đó thật tự do và lãng mạn. Mấy ai lại muốn từ bỏ cái vẻ đẹp quen thuộc đến mê mệt ấy, trong ngần ấy năm đeo đuổi nó.?
Cảm xúc mà mỗi người yêu bóng đá không thể nào quên để sau này, khi thời gian xóa nhòa đi tất cả, ta nhắc nhở thế hệ sau rằng bóng đá từng có thời đẹp như thế, từng có những cảm xúc như thế.
Đúng..! Đã từng có một Mesut Ozil như thế, những đường kiến tạo sát thương khung thành đội bạn, những pha xử lý nhẹ nhàng như nghệ sĩ ba lê từ cái chân trái của anh. Liệu trong tương lai, mấy ai nhớ đến Ozil, khi anh không còn xỏ giày rồi “tâm tình” cùng trái bóng tròn nữa. Đối với cầu thủ nào đó, thì bạn sẽ xem họ thi đấu. Đối với Mesut Ozil, thì bạn đang thưởng thức sân khấu riêng của anh chàng nhạc trưởng mê Cờ Vua này.! VẾT CHẤM PHÁ màu cổ điển vẫn còn trên thảm cỏ đương đại. Nó đẹp nhưng mong manh lắm..!
Mesut Ozil – số 10 cổ điển cuối cùng
Tình chỉ đẹp khi còn dang dở. Có ai đó nói rằng, Ozil đã hết thời, đỉnh cao của anh đã ở lại Madrid và giai đoạn đầu khi mới về Emirates. Nhưng phần còn lại , ai yêu vẻ đẹp của “số 10” trứ danh thì có thể tin rằng; thế giới bóng đá đang thay đổi ngày một khác nhưng không thay đổi được anh, đại diện cho vẻ đẹp của trái bóng tròn theo cách lãng mạn nhất. Bất chấp thời đại của sự hoa mỹ phải nhường ngôi cho lối chơi thực dụng, đầy toan tính.
Và Ozil vẫn là Ozil.!
Guồng quay của thời gian đòi hỏi bóng đá phải vận động, có những giá trị không còn đúng nữa và bị đào thải, số 10 đang chết đi như thế.
Mesut Ozil là nốt nhạc trầm khép lại bản hùng ca vĩ đại và đẹp đẽ nhất lịch sử bóng đá.
Khái niệm: “số 10 cổ điển”.
> Xem thêm: Chiến thuật Bóng Đá đã tiến hóa thế nào trong một thập kỷ qua
—
Tạp chí Đàn ông Menback
Theo: Hoài