Thị trường thời trang Việt Nam hiện tại, liệu đã tới lúc tất cả các nhà phân phối và nhà sản xuất cần ngồi lại với nhau trong một hội trường, để cùng tạo nên một nền tảng (platform) sản xuất và phân phối, hỗ trợ lẫn nhau, tận dụng nguồn lực của nhau để cùng phục vụ và phát triển, cùng hưởng lợi?
Mỗi khi nhà sản xuất và nhà phân phối “hục hặc”, thì nhà sản xuất thường kết tội nhà phân phối ăn bám, sống thoải mái trên lưng mình, còn nhà phân phối thì đổ tội nhà sản xuất làm ra hàng hóa quá kém, làm hỏng uy tín của nhà phân phối. Đây là câu chuyện mâu thuẫn muôn thuở, nhưng tựu chung, hai bên không lúc nào là không cần đến nhau. Mỗi khi có vấn đề xảy ra, thì thay vì đổ lỗi, cả hai bên cần ngồi lại để tìm ra giải pháp và có khi đó chính là cơ hội để cải tiến, nâng giá trị lẫn nhau.
>> Xem thêm: Uniqlo: chiến lược trở thành thương hiệu thời trang nhanh toàn cầu
BÀI HỌC MỚI CHO CÁC DOANH NGHIỆP SẢN XUẤT THỜI TRANG
Vụ việc Big C không nhận bán hàng Việt Nam trong chuỗi siêu thị của mình thời gian qua đã gây ra một cơn sốc cho chừng 200 nhà sản xuất. Nếu như thông thường, hai bên đổ lỗi cho nhau và ra sức truy tìm lỗi, thì sẽ mắc vào một mớ bòng bong càng gỡ càng khó.
Trong khi đó, chúng ta có thể nhìn dưới một góc độ khác để tìm ra khía cạnh tích cực trong khủng hoảng.
Nếu các doanh nghiệp may mặc của chúng ta chỉ phụ thuộc vào duy nhất nhà phân phối Big C, thì rõ ràng nguy to. Nhưng trong thực tế, cho dù Big C không chịu phân phối hàng dệt may của các doanh nghiệp Việt Nam, thì toàn bộ ngành Dệt May Việt Nam cũng không vì thế mà bị ảnh hưởng. Xét trên tổng quy mô sản xuất của ngành đã lên tới 40 tỉ USD/năm, và lượng tiêu thụ hàng may mặc tại thị trường nội địa chỉ chiếm 1/10 lượng sản xuất. Big C chỉ là một trong số khá nhiều nhà phân phối, thì rõ ràng Big C có ngừng phân phối hàng may mặc Việt Nam, sẽ không làm thay đổi cục diện của ngành.
Tuy nhiên, các doanh nghiệp may nhỏ đã có hợp đồng cung ứng hàng cho Big C chắc chắn bị ảnh hưởng khi Big C ngừng nhập hàng. Trong phạm vi bài viết này, tác giả không định phân tích đúng – sai trong vụ việc, mà muốn chỉ ra thực trạng vận hành của thị trường, nhằm rút ra kinh nghiệm và bài học mới cho các nhà sản xuất và phân phối hàng may mặc. Tại thị trường Việt Nam, việc phân phối tuy còn yếu, nhưng lại khá đa dạng. Sau khi hàng may mặc được sản xuất, nó có thể đi bằng những con đường như: chợ truyền thống, các cửa hàng bán lẻ, cửa hàng giới thiệu sản phẩm, hệ thống siêu thị, trung tâm thương mại, trung tâm thời trang, kênh phân phối trên mạng…
>> Xem thêm: 30 công ty dẫn đầu ngành thời trang thế giới ký cam kết “The Fashion Pact”
Như trên đã đề cập, trên 90% lượng hàng may mặc được sản xuất ở Việt Nam là phục vụ cho các đơn hàng xuất khẩu. Các doanh nghiệp may mặc lớn như Việt Tiến, May 10, Nhà Bè, Hòa Thọ, Đức Giang, Phong Phú, Hanosimex, Doximex, TNG… ngoài chủ yếu sản xuất để xuất khẩu, thì cũng có dành một phần nhỏ sản xuất phục vụ thị trường nội địa, với thương hiệu riêng. Các doanh nghiệp lớn này đều đi theo một kịch bản phân phối chung, đó là mở hệ thống các cửa hàng giới thiệu và bán sản phẩm riêng, bên cạnh việc phối hợp thêm các kênh khác như siêu thị, trung tâm thời trang, bán hàng online, thậm chí có bán sỉ cho các nhà buôn quần áo để tỏa đi các cửa hàng bán lẻ địa phương. Việc phục vụ thị trường nội địa đối với các doanh nghiệp này đang ở mức thăm dò thị trường nên họ không quá phụ thuộc vào một nhà phân phối nào đó. Nếu bất cứ nhà phân phối nào đột ngột dừng nhập hàng của các doanh nghiệp may lớn này, thì cũng chỉ như “muỗi đốt gỗ”. Họ chẳng mảy may lo lắng sẽ ảnh hưởng tới doanh thu, hay sự ổn định trong sản xuất. Ngoài việc các doanh nghiệp này đã quá lớn, thì lợi thế của họ là có đa dạng kênh phân phối, và chủ động phân phối bằng cách thành lập hệ thống cửa hàng giới thiệu sản phẩm và bán hàng của chính mình.
Với các doanh nghiệp may nhỏ, quy mô vài chục nhân công tới dưới 500 nhân công, thì bài toán phân phối khá ám ảnh. Thị trường chính của các doanh nghiệp này là thị trường nội địa, và họ phải phụ thuộc vào lượng hạn chế các nhà phân phối, trong khi phải cạnh tranh với những ông lớn là các nhà doanh nghiệp tiếng tăm kể trên, phải cạnh tranh cả với những nhà khổng lồ là các thương hiệu danh tiếng thế giới đang vào Việt Nam ngày một nhiều hơn. Trong khi đó, họ chưa đủ tiềm lực để mở ra hệ thống phân phối của chính mình. Và mỗi khi nhà phân phối chính của họ “nghỉ chơi” với họ, thì đó chính là cú sốc vô cùng lớn.
VẬY THÌ CÁC CÔNG TY THỜI TRANG NHỎ NÊN LÀM THẾ NÀO?
Trung tâm Thời trang Vinatex là chi nhánh của Tập Đoàn Dệt May Việt Nam – Tập đoàn hàng đầu cả nước trong lĩnh vực dệt may với uy tín gần 25 năm thành lập và phát triển, sở hữu những thương hiệu lớn và giàu truyền thống nhất ngành dệt may. Do vậy những sản phẩm được bày bán tại Trung tâm được lựa chọn rất kỹ lưỡng. Yếu tố tiên quyết mà các sản phẩm tại đây phải tuân thủ là 100% mặt hàng được sản xuất tại Việt Nam. Thứ hai là các sản phẩm phải đáp ứng tiêu chuẩn về chất lượng và an toàn cho người tiêu dùng. Với bất kể sản phẩm nào, khi khách hàng có khiếu nại về chất lượng, Trung tâm sẽ tạm thời thu hồi toàn bộ sản phẩm đó. Nếu kết quả kiểm định cho thấy chất lượng không đảm bảo, sản phẩm này sẽ không được phép bày bán tại Trung tâm. Trung tâm sẵn sàng đổi, trả những sản phẩm không đạt chất lượng để mang lại cho khách hàng sự an tâm, thoải mái khi mua sắm tại đây. “Thực tế, trong thời gian qua, chúng tôi liên tục có sự sàng lọc, chỉ giữ lại các nhà cung cấp có chất lượng để duy trì thương hiệu cho Trung tâm, đó là cung ứng các sản phẩm được sản xuất tại Việt Nam, giá cả hợp lý và chất lượng đảm bảo” – bà Nguyễn Xuân Hương – Giám đốc Trung tâm Thời trang Vinatex chia sẻ.
>> Xem thêm: Những website thời trang và phong cách sống nam giới cần biết
Một hệ thống phân phối thời trang Việt.
“Tiên trách kỷ, hậu trách nhân. Khi nhà phân phối ngừng nhập hàng, chúng ta chớ nên kêu khóc đổ lỗi cho họ. Họ cũng cần bảo vệ uy tín của họ với người tiêu dùng, và bảo vệ người tiêu dùng trước hết. Nếu như bạn là người đi mua quần áo, bạn có muốn mua hàng kém chất lượng, hàng giả hàng nhái hay không? Do đó, bên cạnh việc kêu gọi các cơ quan chức năng ủng hộ để đảm bảo ổn định trong sản xuất, thì chính các nhà sản xuất hàng may mặc quy mô nhỏ cần nghiêm khắc xem xét lại chất lượng, giá cả cho phù hợp sự thay đổi của nhu cầu thị trường. Hiện nay, không chỉ là hàng đẹp, chất lượng cao, mà còn phải là hàng tử tế nữa. Chữ tử tế ở đây được hiểu rằng, hàng may mặc đó phải được sản xuất với quy trình không gây độc hại cho môi trường, sử dụng năng lượng xanh, nguyên liệu tái tạo… môi trường làm việc an toàn cho người lao động, trả công xứng đáng người lao động…” – Một đại diện của Hiệp hội Dệt May Việt Nam nêu ý kiến.
Như vậy, ngoài giải pháp phải bắt tay với nhiều nhà phân phối, không phụ thuộc vào một nhà phân phối duy nhất, phải đảm bảo chất lượng, giá cả, thì đã đến lúc, tất cả các nhà phân phối và nhà sản xuất cần ngồi lại với nhau trong một hội trường, để cùng tạo nên một nền tảng (platform) sản xuất và phân phối, hỗ trợ lẫn nhau, tận dụng nguồn lực của nhau để cùng phục vụ và phát triển, cùng hưởng lợi.
>> Xem thêm: Xây dựng thương hiệu thời trang từ câu chuyện của Nike, Kaepernick
—
Theo: TCDM